GIAO ƯỚC TỬ VONG - Trang 20

nào là non xanh nước biếc, suối chảy rì rào, toàn là những cảnh sắc mê
hoặc lòng người khiến cho người ta không thể thu hết vào tầm mắt.

Lần đầu tiên Hải Minh đến đây, anh đã thán phục sự kì quái và đẹp đẽ

của nơi này, có một loại niềm vui thích giống như nhặt được báu vật hiếm
có trên đời. Thậm chí anh cảm thấy nơi này còn có điều độc đáo, đặc biệt
hơn những chốn tiên cảnh mà anh đã đi qua trước đây. Hải Minh cảm thán,
nếu như không phải nơi đây địa thế xa xôi, giao thông bất tiện, e là sớm đã
trở thành vùng đất thu hút du lịch rồi.

Hải Minh đã quên bẵn đi sự khó chịu và mệt mỏi của chuyến đi, anh

lấy máy ảnh ra, dạo bước trên con đường nhỏ lót đầy đá xanh trong trại cổ,
chụp lại từng chi tiết đẹp đẽ mà anh nhìn thấy.

Đi tới đi lui trên con đường cổ kính, Hải Minh càng chụp càng cảm

thấy phấn khích. Ở đây anh phát hiện có vô số những điều bất ngờ, đều là
những đề tài hay nhất trong chụp ảnh phong cảnh. Nào là cửa tiệm cũ kỹ
được dựng bằng những phiến gỗ, nào là quán trà cổ sớm đã biến mất trong
thành thị, thậm chí ngay cả hiệu cắt tóc mà ông lão bày bên đường cũng
khiến Hải Minh chụp đến điên cuồng.

Sau khi chụp được mấy chục tấm cận cảnh, Hải Minh muốn chụp vài

tấm ảnh lấy cảnh từ xa ở trại cổ. Anh nhìn qua nhìn lại xung quanh, phát
hiện ở một nơi không xa mấy có một sườn núi nhỏ, từ trên đỉnh núi nhìn
xuống, vừa hay có thể nhìn thấy hơn nửa trại cổ, đó là góc chụp không thể
đẹp hơn được nữa.

Hải Minh nhấc hộp dụng cụ nhiếp ảnh lên, xách máy ảnh lên, nhanh

chân chạy tới sườn núi nhỏ, không bao lâu liền leo lên tới đỉnh núi. Anh
mệt đến mức thở hồng hộc, ngồi xuống một lát bên một cái cây to, lưng
dựa vào thân cây, nghỉ ngơi một lát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.