GIẤU ANH VÀO TRONG NỖI NHỚ CỦA EM ĐI - Trang 287

Anh quay đầu đưa mắt nhìn bạn mình, Vincent cũng nhìn anh. Dường

như quá hiểu nhau dù chỉ qua ánh mắt, Vincent bước tới cạnh giường bệnh,
đặt tay lên vai cô nói:

-Em nín đi. Vừa ốm dậy đừng có khóc. Anh hứa sẽ đưa em tới nơi đó.

Anh nhất định sẽ đưa em đi.

Hạ Chi vẫn không ngừng khóc. Cô cũng rút tay ra khỏi bàn tay của

Nguyên tự lúc nào. Vincent đỡ cô nằm xuống rồi thở dài, cũng không biết
nói gì với thằng bạn mình vẫn ngồi ngây ra như phỗng ở trên ghế ngay bên
cạnh. Cuối cùng, anh vỗ vai Nguyên và nói:

-Đi, chúng ta ra ngoài nói chuyện, để cô ấy nghỉ ngơi.

Vincent thấy ánh mắt buồn bã và đầy thất vọng của Nguyên thì chỉ khẽ

gật đầu, cũng không biết bản thân anh đang nghĩ gì.

***

Hai hôm sau Hạ Chi được xuất viện. Cả Nguyên và Vincent đều có mặt

để đưa cô về khách sạn, nhưng suy nghĩ của hai người đàn ông lúc này vô
cùng rối rắm. Từ khi cô tỉnh lại, dường như tình bạn giữa họ đã có một
khoảng cách ghê gớm không sao có thể hàn gắn lại như xưa được.

Nguyên cũng không ở chung phòng với Hạ Chi nữa mà anh quyết định

thuê một căn phòng khác. Việc ở chung một chỗ với cô có lẽ bây giờ không
còn thích hợp nữa, và dường như Hạ Chi cũng không chấp nhận điều đó.

Sau khi đưa cô về khách sạn, Thiên Anh và Nguyên cũng đi tới trụ sở

công an để gặp Trung để thay Hạ Chi giải quyết nốt những gì còn liên quan
tới vụ án liên quan tới cái chết của anh trai cô. Trong căn phòng quen thuộc
của Hạ Chi ở khách sạn chỉ còn lại cô và Vincent. Hạ Chi ngồi bó gối trên
ghế sofa, mặt đăm chiêu nhìn ra phía cửa sổ, nơi gió đang thổi tung rèm cửa
lên. Cô cũng không còn khóc như lúc mới tỉnh dậy nữa, có lẽ bản thân cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.