GIẤU ANH VÀO TRONG NỖI NHỚ CỦA EM ĐI - Trang 319

Hạ Chi cười chào Trung khi anh đi trở xuống, nhưng rồi nghĩ tới Nguyên,

cô lại có một chút cảm giác bản thân phũ phàng quá! Đã từng yêu nhau như
thế, đã từng quấn quýt bên nhau như thế, đã từng một thời ấp ôm như thế,
vậy mà chỉ vì lòng kiêu hãnh của bản thân mà không thể chạy theo để níu
anh lại được. Có lẽ rồi sẽ có ngày cô hối hận vì quyết định ngày hôm nay
của mình, nhưng cô biết, cô không thể có hạnh phúc cá nhân một khi chưa
nhìn thấy anh trai mình bình yên trở về.

Cùng lúc ấy, Trung cũng đang chậm rãi ra về trong khi đang nhanh chóng

bao trùm lấy hòn đảo. Nghĩ tới Hạ Chi, anh khẽ lắc đầu lẩm bẩm:

-Ngốc thật. Lúc nào cũng cho là mình đang diễn kịch cả.

***

Mùa đông nhanh chóng qua đi. Vẻ già nua, xơ xác của hòn đảo nhanh

chóng được thay thế bằng màu xanh của chồi non lộc biếc. Màu biển ảm
đạm cũng bị thay thế bởi màu xanh được dệt một màu lấp lánh của nắng
xuân. Cả hòn đảo giống như con gấu vươn mình tỉnh giấc sau một kỳ ngủ
đông im ắng.

Mùa xuân ấp áp làm cho những giò hoa lan trong vườn ươm cũng bắt đầu

đua nhau khoe sắc. Trong vườn lúc nào cũng ngập tràn hương hoa và đủ các
loại màu sắc kỳ lạ nhất.

Qua tháng tư, thời tiết bắt đầu nóng lên, nắng cũng gay gắt hơn, biển

xanh hơn và trời trong hơn. Phượng lúc này đã mang thai tới tháng thứ bảy,
bụng đã vượt mặt nên đi lại vô cùng khó khăn. Anh em trong đội cũng
thống nhất cho cô về nghỉ ngơi để lấy sức vì công việc lao động trên khu
nghiên cứu lúc này cũng không còn phù hợp với Phượng nữa.

Hạ Chi nhờ Tú Linh liên hệ với một vài người bạn ở Hà Nội sau đó giúp

Phượng nhận một công việc có thể làm tại nhà đó là thêu tranh. Không
giống như thêu truyền thống trên vải may mặc ở Việt Nam, thêu tranh treo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.