GIẤU ANH VÀO TRONG NỖI NHỚ CỦA EM ĐI - Trang 331

trượt lên đám đất trơn lầy rồi theo đó, lao qua hàng rào chắn và rơi thẳng
xuống khoảng không phía trước. Dưới đó là biển đang gầm gào cùng vách
đá.

Thiên Anh, trong giây phút này, đầu óc đã hoàn toàn mơ hồ, và suy nghĩ

rõ ràng nhất trong đầu anh chính là câu nói của Phượng:

“Con tên là Thiên Ân.”

Nhưng anh sẽ chẳng bao giờ được nhìn thấy mặt đứa con bé bỏng của

mình dù chỉ một lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.