GIÂY PHÚT LỠ LẦM - Trang 11

Cô ta nói lên điều đó một cách e ngại, mắt dán trên tấm thảm và không

biết rằng Poirot đang chăm chú quan sát cô.

- Hãy nói với phu nhân Reuben rằng tôi sẵn sàng phục vụ bà. Tôi sẽ đến

“Bến Nghỉ” - có đúng tến của khu ấy như thế không - chiều nay.

Ông đứng lên và Lily cũng đứng lên theo.

- Tôi sẽ nói với bà ấy. Ông thật là tử tế, ông Poirot ạ. Tuy vậy, tôi vẫn e

rằng ông sẽ lao vào một cuộc phiêu lưu viển vông.

- Rất có thể là như vậy... Nhưng biết đâu đấy?

Hết sức lịch sư, ông tiễn khách đến tận của rồi từ từ quay lại phòng làm

việc, ngồi vào ghế, trên trán hằn lên một vết nhăn sâu. Ông cứ ngồi yên như
thế, chìm trong những suy nghĩ một lúc rồi mới mở cửa gọi người giúp
việc.

- Anh George tốt bụng ơi, hãy chuẩn bị một chiếc va-li nhỏ cho tôi.

Chiều nay tôi đi về miền quê.

- Vâng, thưa ông.

George đúng là tuýp người Anh cao và gầy như một cái đinh, luôn luôn

lạnh lùng.

- Anh thấy đấy, George ạ, thái độ của cô gái đó thật là hiện tượng lý thú

nhất đấy, đặc biệt là cô ta lại thông minh - Poirot nói và ngả người trong
chiếc ghế bành châm điếu thuốc - Yêu cầu người ta làm một việc rồi lại xúi
người ta đừng làm, đó là cách xử sự tế nhị, rất tinh tế. Cô ta thật khôn khéo,
rất khôn khéo nữa là đằng khác... Nhưng Poirot còn khôn khéo hơn kia!

- Thưa ông vậy ư?

Poirot tiếp :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.