GIÂY PHÚT LỠ LẦM - Trang 50

Ông chỉ lắc đầu, im lặng.

- Ông muốn nói rằng...

Cô ta chồm người vê phía trước, mắt dán vào ông, tái mét như một xác

chết.

- Cô không nhận thấy rằng mẩu vải này bị lấm sao thưa cô? Và, không

nghi ngờ gì cả, đó là vết máu người.

- Ông nói sao?...

- Tôi nói rằng cô đã đến phòng bên tháp sau khi vụ án xảy ra, chứ không

phải là trước đó. Tôi cho rằng tốt hơn hết cô nên nói tất cả sự thật với tôi đi,
nếu như cô không muốn bị rầy rà thêm nữa.

Ông đứng lên, vẻ nghiêm nghị, ưỡn thân hình nhỏ bé của mình ra và đưa

tay chỉ vào cô đầy vẻ hăm dọa.

- Làm sao ông biết được...

- Không cần thiết, thưa cô, Poirot đã biết tất cả. Tôi biết cả ông đại úy

Humphrey Naylor mà cô đã xuống gặp ông ta vào tối hôm đó.

Lily bỗng gục xuống, hai tay ôm lấy đầu và òa khóc. Poirot thay đổi thái

độ.

- Nào, nào, cô bé, đừng buồn như thế - Ông vừa nói vừa vỗ vỗ vào vai cô

ta - Người ta không thể đánh lừa được Poirot đâu. Một khi cô hiểu điều đó
thì mọi phiền lụy của cô sẽ chấm dứt ngay. Bây giờ thì cô hãy kể hết mọi
chuyện cho tôi nghe đi. Cô muốn kể cho già Poirot nghe không nào?

- Không phải như ông nghĩ đâu. Anh Naylor tôi, không hề đụng đến ông

ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.