GIÂY PHÚT LỠ LẦM - Trang 73

- Tôi cho rằng đủ chỗ đấy.

- Như vậy, rất có thể có người nào đó đã núp trong phòng. Nhưng, người

đó không thể là viên thư ký, bởi vì cả hai người đã trông thấy anh ta bước
ra khỏi phòng để đi ngủ. Cũng không thể là Victor, vì Owen đã gặp ông ta
bước ra khỏi phòng bên tháp, và cũng không thể là Lily nữa. Dù cho người
đó có là ai đi nữa thì hắn ta phải núp ở đó trước khi ngài Reuben bước vào
“thánh đường” của mình, trong lúc những người khác đang ở phòng khách.
Ông đã giải thích một cách khá chính xác mọi việc cho tôi. Còn viên đại úy
Humphrey? Ông ấy có thể núp ở đó không?

Poirot nói :

- Có thể đấy. Chắc chắn một điều là ông ta đã ăn tối ở khác sạn, nhưng

khó có thể xác định được giờ ông ta ra ngoài. Ông ta đã trở về vào khoảng
24 giờ 30.

Bác sĩ nói :

- Rất có thể ông ta là kẻ giết người. Ông ta đã có động cơ và vũ khí trong

tầm tay. Ý nghĩ này có vẻ không thuyết phục được ông thì phải.

Poirot thú nhận :

- Không, tôi đang nghĩ đến chuyện khác. Bác sĩ hãy nói cho tôi biết, giả

sử trong vòng hai giây phu nhân Reuben đạ tự mình gây án thì có nhất thiết
là bà ta phải tự thú trong khi bị thôi miên không?

- Phu nhân Reuben là thủ phạm ư? Tất nhiên là có thể lắm. Tôi đã không

nghĩ đến điều đó. Bà ta là người sau cùng ở lại với ngài Reuben, và sau đó
thì không ai còn trông thấy ông ta sống nữa.. Còn về câu hỏi của ông thì tôi
nghiêng về câu trả lời là không. Bà ta chỉ buông thả theo sự thôi miên đến
mức không đả động gì đến việc tham gia của mình của mình vào vụ án thôi
Bà ta sẽ thẳng thắn trả lời mọi câu hỏi của tôi nhưng sẽ giữ im lặng hoàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.