GIÂY PHÚT NÀY - Trang 126

0.

Tiếng rì rầm xa xăm của radio hay ti vi. Một màn sương. Một màn sương

dày đặc, đen đúa. Một cảm giác khó chịu, nhưng từ nay về sau đã trở nên
quen thuộc: hai mí mắt sưng phồng như bị hàng cân chì trì níu. Cơn khó
thở này. Và cả cơn mệt mỏi đè nặng đến mức gần như rã rời này.

Tôi mở mắt. Tôi đang nằm dài trên sàn nhà bằng gỗ. Những thanh ván

ốp sàn vẫn còn nồng mùi xi. Xung quanh tối om. Không khí nóng như thể
máy sưởi đã được bật hết công suất trong nhiều giờ. Tôi đứng lên với cảm
giác e sợ. Xương khớp kêu răng rắc khiến tôi có cảm giác xương cốt mình
sắp gãy. Tôi dụi mắt, nhìn một lượt khắp xung quanh.

Tôi đang ở… trong một căn hộ chìm trong cảnh tranh tối tranh sáng.

Một căn hộ áp mái lộn xộn giống với xưởng vẽ. Có những giá vẽ, những
bức tranh trừu tượng, những bình xịt cùng những hũ màu vẽ rải khắp sàn,
một chiếc pizza ăn dở trên mặt bàn thấp bằng gạch nén.

1.

Trên một tầng giá, chiếc radio báo thức kỹ thuật số chỉ 3 giờ sáng. Tôi lại

gần vách kính chạy suốt chiều dài tường. Căn cứ vào độ cao, căn hộ hẳn là
nằm ở tầng bốn hoặc tầng năm toà nhà. Đường phố bên dưới vẫn sáng rõ.
Kiến truc khu phố chủ yếu là những toà nhà gạch xây kiểu tiền chiến và
những cast-iron building thanh lịch với cầu thang bộ bố trí bên ngoài và cửa
vòm trau chuốt. Nheo mắt lại, tôi thấy rõ nhiều galery nghệ thuật trông
thẳng ra phố. Một trong số đó mang biển hiệu dạ quang: số 18 phố Mercer.
Vậy là tôi đang ở khu SoHo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.