GIÂY PHÚT NÀY - Trang 168

Hãy níu kéo cuộc sống.

Và tự nhủ mình rằng bánh xe đang quay nhanh.

Arthur.

3.

Khi tôi tới trước cửa nhà ông Sullivan thì đã gần 11 giờ sáng. Tôi đã khá

dềnh dàng ở nhà Lisa: tắm táp xong, tôi đã hồi sức nhờ ngốn ngấu nửa gói
Corn Pops, tôi lục trong tủ quần áo của cô để tìm một thứ trang phục khả dĩ
thay thế được cho bộ vest. Thứ đồ duy nhất vừa vặn mà tôi tìm thấy là một
chiếc áo phao màu hồng rực rỡ khiến tôi trông đần thối: giống hệt nhân vật
nhiều ngấn quảng cáo cho hãng lốp Michelin vừa rơi vào một thùng sơn
màu dâu rừng. Trong túi không còn đồng nào nên tôi chọn đi lậu vé tuyến
tàu điện ngầm số 1. Một quãng đường dài bất tận xuôi từ bến Morningside
Heights xuống tận bến phố Christopher – quảng trường Sheridan.

- Mở cửa cho cháu vào đi, ông Sullivan! Tôi lớn tiếng gọi trong lúc gõ

cửa bằng vòng gõ hình đầu sư tử.

Không nghe bất kì lời đáp nào, ngoại trừ lời cảnh báo của bà hàng xóm

nhà kế bên đang đứng cạnh cửa sổ:

- Cậu thôi cái kiểu gọi váng lên như thế đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.