GIÂY PHÚT NÀY - Trang 172

Ông Sullivan thổi vào hai bàn tay để sưởi ấm rồi nhướng mày

- Lần cuối cùng chúng ta chuyện trò, ta đã dừng câu chuyện của mình ở

đoạn nào ấy nhỉ?

- Năm 1956. Ông vừa thức dậy ở băng ghế sau một chiếc taxi, bên cạnh

một phụ nữ.

Ông gật đầu, lục túi trong áo vest lấy ra chiếc ví rồi rút từ ví ra một tấm

ảnh ố vàng nhàu nhĩ.

- Người phụ nữ ấy tên là Sarah Stuart. Bấy giờ cô ấy hai mươi sáu tuổi.

Cô ấy vừa tốt nghiệp trường Y và làm bác sĩ dịch tễ học ở văn phòng đặt tại
New York của Tổ chức Y tế thế giới.

Ông chìa cho tôi xem bức ảnh chụp một cô gái mặc áo blu trắng đang tạo

dáng trong một nơi hẳn là phòng thí nghiệm y khoa. Gương mặt rạng ngời,
sống mũi thanh tú, ánh mắt long lanh khuất sau một lọn tóc phong cách hệt
như Veronica Lake: cô gái xinh đẹp, vóc dáng quyến rũ và hứa hẹn một cá
tính mạnh mẽ.

- Một mối tình sét đánh, đột ngột và triệt để đã nảy sinh giữa chúng ta:

một sức hấp dẫn qua lại về cả thể xác lẫn trí tuệ mà ta chưa từng biết đến.
Ta đã làm quen với cô ấy vào năm 1956, rồi năm 1957 ta tìm cách gặp lại
cô ấy. Năm thứ ba, tức là 1958, rốt cuộc ta cũng thú thật với cô ấy về hoàn
cảnh của mình.

Ông vớ lấy điếu thuốc gài sau tai rồi châm bằng bật lửa zippo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.