GIÂY PHÚT NÀY - Trang 173

- Số phận thật tàn nhẫn phải không? Ông buồn bã nói. Rốt cuộc nó cũng

cho ta gặp được một tâm hồn đồng điệu, nhưng lại trong hoàn cảnh ngặt
nghèo khiến ta không thể yêu cô ấy được

- Vậy hai người đã làm thế nào?

- Bọn ta vẫn cứ yêu nhau.

Ông lại nhả một bụm khói mà cái lạnh làm cho hiển hiện vài giây trong

không trung trước khi tan đi.

- Bất chấp mọi khó khăn trở ngại, Sarah và ta vẫn yêu nhau suốt hơn hai

chục năm, đến năm 1965, chúng ta thậm chí còn may mắn sinh được một
đứa con: Anna bé bỏng.

Bầu trời công viên bỗng lặng ngắt. Cặp mắt sáng long lanh, ông Sullivan

nhìn đăm đăm qua vai tôi cảnh lũ trẻ đang chơi đùa quanh một cầu trượt. Vì
im lặng cứ kéo dài mãi nên tôi đành lên tiếng:

- Làm thế nào để duy trì mối quan hệ với một người trong khi chỉ gặp

người ấy mỗi năm một lần?

- Ta không hề nói chuyện ấy dễ dàng, ngược lại là đằng khác, nó vô

cùng khủng khiếp và đau xót: cho ta, cho cô ấy, cho con gái của bọn ta. Nó
vừa khủng khiếp nhưng cùng lúc lại rất kì diệu. Sarah là người phụ nữ ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.