GIÂY PHÚT NÀY - Trang 188

Tôi đang đánh trần nửa thân trên, nằm trên một mặt sàn âm ấm, tại một

nơi chan hòa ánh sáng. Tôi cảm thấy mồ hôi đang chảy giàn giụa trên cổ
và vùng da dưới cánh tay. Ánh sáng chói lóa khiến tôi chảy nước mắt, như
thể cách tôi vài xăng ti mét có ai đang thái hành.

Tôi phẩy tay xua lũ ruồi đang vo ve quanh mặt. Tôi bắt đầu quen với cái

điệp khúc này rồi: hai mí mắt sưng phồng, toàn thân xương khớp cứng đờ
và mình mẩy tê bại, cơn đau nửa đầu như khoan vào sọ, những tiếng ù ù
trong tai, cảm giác khó chịu vì hai chân như bị cưa lìa...

Tôi mở mắt và tìm điểm tựa trên mặt sàn ốp gạch vuông nhờn mỡ. Khi

đã đứng dậy được, một mùi bắp cải thối ủng lại thít lấy họng tôi.

Tôi có một thân một mình... trong một căn phòng lớn hình chữ nhật đang

bị nghiền nát bởi vầng dương đứng bóng.

1.

Tôi đưa cẳng tay lên gạt mồ hôi đang nhỏ giọt trên mặt. Xung quanh tôi

là những mâm bếp, một bồn rửa khổng lồ chia thành sáu khoang, một bàn
chế biến, một chiếc chảo rán to đùng ngã ngửa, những chiếc nồi trăm lít,
một dãy lò nướng điện, một lò quay thịt, một băng tải. Kê sát tường là mấy
chiếc tủ inox; trên trần là hệ thống hút mùi khổng lồ.

Rõ ràng là tôi đang ở trong một căn bếp trung tâm. Một dạng bếp ăn tập

thể giống như căn bếp ta thường thấy trong các căng tin của trường học, nhà
máy hay xí nghiệp.

Khỉ thật, mình làm cái quái gì ở đây thế này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.