GIÂY PHÚT NÀY - Trang 207

thành người xấu, bởi vì ông đã bỏ rơi con trai mình để tới sống cùng bà
Sarah kia. Sự thật là vậy đó!

Ông túm lấy cổ áo polo của tôi. Mặc dù tuổi đã cao, ông vẫn khỏe như

một con bò mộng.

- Cẩn trọng với những điều cậu nói nhé nhóc.

- Ông không khiến cháu sợ đâu, tôi bật lại rồi đẩy ông ép sát vào một

thanh gỗ lát tường. Đừng bao giờ quên rằng ông được ngồi trong căn phòng
này, ông có thể nghe những đĩa nhạc jazz này, uống thứ whisky này, hút
những điếu xì gà này, ngồi sau màn hình máy tính mà chơi chứng khoán,
đừng bao giờ quên rằng đó là nhờ cháu. Chính cháu đã giải thoát ông khỏi
bệnh viện tâm thần. Chính là cháu! Chứ không phải con trai ông, không
phải bạn bè ông, không phải anh trai cháu, không phải chị gái cháu! Chính
là cháu!

Trong lúc ông cụp mắt nhìn xuống, tôi buông tay.

- Cháu không bao giờ muốn gặp lại ông nữa, ông Sullivan, tôi nói đoạn

khoác thêm áo vest. Cháu sẽ thử làm lành với Lisa, có điều ông đừng có
nhắc đến cháu với cô ấy nữa.

Tôi đã ra đến sảnh. Trước khi bỏ đi, tôi không khỏi chua thêm:

- Nếu ông vẫn còn chống đối cháu thì lần sau, cháu thề sẽ đưa ông về

bệnh viện tâm thần đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.