GIÂY PHÚT NÀY - Trang 247

Thật may là tôi đang mặc quần áo ấm. Tôi vẫn mặc chiếc áo parka của

hội Chữ Thập Đỏ, chiếc áo len chui đầu và đi đôi bốt lót lông thú mà ông
lão Zachary gác nghĩa địa tàu thuyền đưa cho. Ký ức sau cùng của tôi
không được vui vẻ gì cho cam: tôi đã trải qua đêm giao thừa trong một xà
lim thuộc quận 24 cùng với mấy gã say và vài tên nghiện. Tôi đâu có uống
sâm banh, thế mà đầu tôi đau như búa bổ còn người thì nôn nao như thể tôi
đã say mèm.

Tôi thận trọng tiến vài bước trên một đường phố dốc đứng. Một người

thợ cắt tóc đang dùng xẻng dọn tuyết trên lối vào cửa tiệm. Tôi căng tai
nghe ngóng các tin vắn đang phát qua chiếc radio ông ta mang theo bên
mình.

“Cơn bão tuyết vừa ập tới miền Đông Bắc nước ta chính là cơn bão tệ

hại nhất trong vòng năm năm trở lại đây. Tại New York, nơi lượng tuyết rơi
dày đến ba mươi lăm xăng ti mét nội trong buổi sáng nay, nhiều máy xúc
đang bắt đầu dọn tuyết nhằm khai thông các trục phố chính. Ngài thị
trưởng New York, ông Rudolph Giuliani, vừa thông báo ba sân bay chính
của thành phố sắp được mở cửa trở lại, nhưng nhiều hộ dân khu Brooklyn
và khu Queens vẫn còn phải chịu cảnh cắt điện. Một đợt tuyết rơi cũng
đang có nguy cơ gây nhiễu loạn cho các buổi lễ mừng năm mới, ngày
mai…”

Bất chợt, tôi ngừng lắng nghe. Trên vỉa hè đối diện, một người đàn ông

khoác chiếc áo dạ dày đang vẫy tay ra hiệu với tôi. Thoạt tiên, tôi không
nhận ra ông. Ông đội mũ chapka lông thú và quấn khăn quanh cổ che kín
đến tận mắt, tổng thể trông như một chiếc mũ trùm chỉ để hở mắt. Rồi ông
hướng về tôi mà lớn giọng:

- Chào nhóc, gặp lại cậu ta vui lắm đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.