GIÂY PHÚT NÀY - Trang 285

Gabriel GARCÍA MÁRQUEZ

1.

Thời gian tiếp tục dòng chảy của mình.

Tôi tiếp tục thức dậy mỗi năm một lần, vẫn luôn ở Manhattan hoặc trong

bang New York. Đôi khi tại những nơi dễ chịu (khu chợ hoa nằm trên phố
28; một chiếc tràng kỷ êm ái trong khu căn hộ Campell; bãi biển Rockaway
vào một sáng hè…), đôi khi tại những địa điểm khó nhằn hơn (đảo Hart, hố
chôn tập thể của New York; bị đám đông tụ tập trên đại lộ 5 trong đám rước
Thánh Saint-Patrick giẫm đạp; trên một hiện trường tội ác, trong một phòng
khách sạn tồi tàn khu Bedford Stuyvesant, với một cái xác vẫn còn ấm nóng
đang dốc kiệt máu…)

Tôi đã hình thành một thói quen. Trước tiên là chú ý để lúc nào cũng

mặc quần áo ấm, đi giày ấm, đeo đồng hồ và mang theo kha khá tiền mặt
vào lúc ra đi. Rồi hễ có thể là vào lúc thức dậy, tôi nhảy ngay lên một chiếc
taxi để về nhà gặp gia đình.

Benjamin lớn nhanh như thổi. Quá nhanh.

Suốt cả năm, Lisa tích trữ những cuốn album ảnh dày cộp và những đoạn

phim cho phép tôi mỗi lần trở lại ngỡ rằng mình có thể gỡ lại một chút
trong khoảng thời gian đã mất. Khi xem lại ảnh chụp và băng ghi hình, tôi
khám phá ra đôi mắt sáng long lanh, những nụ cười đầu tiên của con trai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.