GIÂY PHÚT NÀY - Trang 286

Những tiếng đầu tiên thằng bé bập bẹ “bố”, “hoan hô”, “cu cu”, “tạm biệt”.
Hai chiếc răng đầu tiên khiến thằng bé trông giống hệt nhân vật hoạt hình
thỏ Bunny, những bước đi chập chững, những cuốn sách tranh, những con
thú nhồi bông, những bộ xếp hình, những ý thích thất thường, những cơn
giận dữ, những bước nhún nhảy sôi động mỗi lần thằng bé nghe thấy tiếng
nhạc.

Sau này là những câu nói đầu tiên, những cú sút bóng đầu tiên, những

bức tranh vẽ người hoặc nhà, bộ quần áo cải trang thành cao bồi, chiếc xe
đạp ba bánh.

Tôi không có mặt trong những buổi thằng bé tựu trường, tôi không

chứng kiến bất kỳ buổi biểu diễn nào của thằng bé nhân dịp kết thúc năm
học. Tôi không phải người dạy thằng bé nhận biết màu sắc hay tập đếm.
Cũng không phải người dạy thằng bé học thuộc bảng chữ cái, tháo bánh phụ
khỏi xe đạp hay dạy nó tập bơi không cần đến phao tay.

Khi về đến nhà, tôi làm hết khả năng để khoác lên người bộ trang phục

của “người cha”. Một ông bố không hiện diện thường xuyên và luôn trở về
vào lúc bất ngờ nhất, đôi khi còn chẳng đúng lúc tẹo nào, rồi khi ra đi cũng
chớp nhoáng chẳng kém lúc xuất hiện.

2.

Tuy nhiên, chúng tôi vẫn biết đến những ngày hoàn hảo. Những ngày

khi, trong suốt vài giờ đồng hồ, chúng tôi trở thành điều mình mong muốn
nhất trên đời: một gia đình như mọi gia đình khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.