GIÀY THUỶ TINH NỐI DUYÊN - Trang 14

các đại lý lớn nên vài năm gần đây nó rất phát triển, nhanh chóng vượt các
công ty vận chuyển có tiếng khác, chuẩn bị bước lên vị trí thống lĩnh thị
trường.

Tuy bây giờ đã trở thành một công ty rất lớn, có chi nhánh ở tất cả các

nơi trong tỉnh, thế nhưng công ty mẹ vẫn được đặt ở vị trí lập nghiệp của
mười năm trước – một tòa kiến trúc cổ ở ngoại ô.

Chiều thứ Bảy, Công ty vận chuyển hàng hóa Bàn Thạch vẫn như mọi

khi, xe tải ra vào nườm nượp, điện thoại, fax lúc nào cũng đổ chuông. Các
nhân viên trong công ty đều xác định là làm việc ở đây không giống nhân
viên văn phòng ngồi điều hòa ở những nơi khác, chứ đừng nói tới chuyện
hai ngày nghỉ cuối tuần làm gì!

Thạch Chấn Vũ bước vào văn phòng, tiếng cười nói vui vẻ im bặt khi

anh tới.

Vài lái xe vừa mới trả hàng xong, đang ngồi trong văn phòng nói

chuyện với mấy nhân viên nữ, nhìn thấy anh, họ lập tức đứng dậy.

Không phải vì Thạch Chấn Vũ là một ông chủ nghiêm khắc, mà trên

thực tế, có thể nói anh là ông chủ vừa công bằng lại rất khảng khái. Chỉ có
điều nhìn sắc mặt lúc nào cũng lạnh như băng, đôi môi khép chặt như chưa
bao giờ cười của anh, khiến người khác cảm thấy sợ hãi.

“Chào… chào giám đốc…”

Thạch Chấn Vũ cảm thấy không khí trong phòng thay đổi. Anh biết

nhân viên sợ mình, cũng không phải do anh cố ý tạo ấn tượng đó, nhưng từ
trước tới nay, tướng mạo và cơ thể anh luôn cho người ta cảm giác anh già
dặn và nghiêm nghị hơn nhiều so với tuổi thực. Vì thế những người ở bên
luôn giữ khoảng cách, kính sợ anh, thậm chí ít ai dám nói chuyện với anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.