GIÀY THUỶ TINH NỐI DUYÊN - Trang 16

vừa vào đại học. Con nhà người ta đều được học bốn năm đại học, A Vũ
nhà này vì tôi ốm đau, không thể kiếm tiền, nên một mình nó phải gánh vác
cả gia đình này, rồi đi học lái xe tải với người ta. Không những phải nuôi
lão già này, mà còn phải chăm sóc cả Băng Lan. A Vũ ngoan lắm, nhưng
vẫn có ba điều bất hiếu, trong đó chưa có con nối dõi là điều lớn nhất. Nó
cả ngày chỉ biết kiếm tiền, đến giờ còn chưa chịu cưới Băng Lan. Băng Lan
cũng sắp tốt nghiệp đại học rồi, thật không biết A Vũ còn đang băn khoăn
gì nữa…”

“Ông, đủ rồi!”

Thạch Chấn Vũ nghe ông nội lẩm bẩm, lúc đầu còn cố gắng nhẫn

nhịn, càng về sau thì không chịu nổi, khuôn mặt hiện lên vẻ bực dọc. Anh
hiểu ông nội muốn nói gì, mấy năm gần đây, ông nói thẳng có, bóng gió có,
không dưới mấy trăm lần. Nhưng cứ nhắc tới Băng Lan là anh lại chịu
không nổi.

Thạch Trấn Đường quay đầu lại trừng mắt nhìn:

“Anh càng ngày càng bất hiếu, tôi đang nói chuyện với bà nội và ba

mẹ anh, anh chen vào làm gì? Còn nữa, tôi nói gì sai sao? Nghĩ xem giờ
anh cũng đã hơn ba mươi tuổi rồi đấy…”

Thạch Chấn Vũ day day huyệt thái dương đang đau nhức của mình.

Anh sai rồi, đáng lẽ anh không nên động chạm tới đề tài này.

“Ông…”, anh mệt mỏi trả lời, “Cháu biết ông muốn cháu sớm cưới

vợ, nhưng…”.

“Biết?”, Thạch Trấn Đường tức giận nói, “Biết sao không chịu làm đi?

Anh có biết là nhìn anh thế này tôi lo thế nào không? Băng Lan là cô gái
tốt, xinh đẹp, tính tình lại ngoan ngoãn, nhỡ bị người khác lấy mất… Uổng
công nhà họ Thạch chúng ta nuôi nó lớn tới chừng đó, để con bé đi làm vợ
người khác thì chúng ta thiệt nặng rồi còn gì!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.