GIẾNG THỞ THAN - Trang 152

quan ông và (có lẽ chẳng có lý do chính đáng nào) đã nhặt bản đánh máy lá
thư cuối cùng lên đọc, nó được cô đánh máy mới mang vào.

"Em yêu, đó là người mà lúc này đang giận dữ lắm đây. Anh cũng có biết
về ông ta mấy đâu, ngoài việc ông ta là người giàu có, địa chỉ: Tu viện
Lufford Warwickshire, là nhà giả kim thuật – có vẻ như thế và muốn nói
cho bọn anh nghe về thuật này, thế thôi, ngoài ra anh không muốn gặp ông
ta trong một, hai ngày tới. Nào, em đã sẵn sàng để ta đi chưa nào?"
"Thế anh đã làm gì khiến ông ta giận dữ?" bà vợ ông thư ký hỏi.
"Chuyện thông thường thôi ấy mà. Ông ấy gửi đến một bản thảo muốn
được đọc trong hội nghị lần tới, bọn anh đưa Dunning đọc – người duy nhất
ở nước Anh hiểu biết về vấn đề này – Dunning bảo là hoàn toàn vô vọng.
Bị từ chối xong, ông ấy choảng thư tới tấp như mưa. Điều cuối cùng ông ấy
muốn biết là tên người đã được bọn anh đưa xem ba thứ lăng nhăng đó, anh
trả lời thế nào thì em va đọc đấy thôi. Nhưng em đừng có nói gì đấy nhé,
lạy Trời"
"Đời nào em nói. Em đã làm vậy bao giờ chưa? Em hy vọng ông ấy không
biết được tên ông Dunning tội nghiệp"
"Ông Dunning tội nghiệp? Sao em lại gọi thế! Đó là một người đàn ông rất
hạnh phúc. Nhiều thú vui này, một ngôi nhà ấm cúng này, tha hồ thời gian
dành riêng cho ông này"
"Em nói tội nghiệp là nói nếu lão kia tìm ra tên ông ta thì rồi sẽ đến làm
phiền ông ta"
"Ừ, quả thật nếu thế thì tội nghiệp Dunning thật!".

Ông thư ký và bà vợ hôm ấy ăn cơm khách, chủ nhà là ở vùng
Warwickshire. Do đó bà vợ ông thư ký định bụng sẽ hỏi họ về ông
Karswell xem sao. May thay chưa cần đưa vấn đề ra thì sau một hồi lâu, bà
chủ nhà bảo chồng "Sáng nay em gặp tu viện trưởng Lufford"
Ông chủ nhà huýt sáo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.