GIẾNG THỞ THAN - Trang 186

"Ngày 7 tháng giêng: tôi thuyết phục em họ tôi là Allen đến ở với tôi
vài ngày,ở phòng ngay cạnh phòng tôi.


Ngày 8 tháng giêng: một đêm yên tĩnh. Allen ngủ được nhưng phàn
nàn có gió. Tôi vẫn gặp những tiếng thì thầm như trước, hắn ta muốn nói gì
nhỉ?

Ngày 9 tháng giêng: Allen nghĩ ngôi nhà này có nhiều tiếng động
lớn và con mèo của tôi giống đẹp nhưng quá to và rất dữ.

Ngày 10 tháng giêng: Allen và tôi ở thư viện đến mười một giờ.
Anh ta đi ra ngoài hai lần xem bọn hầu gái làm gì trong bếp. Lần thứ hai trở
vào nói là trông thấy một cô trong số đó vừa đi qua cánh cửa cuối hành
lang, nếu như vợ anh ta có đấy thì phải đưa bọn họ vào trật tự. Tôi hỏi cô ta
mặc áo màu gì, anh ta bảo trắng và xám. Tôi cho rằng vậy.

Ngày 11 tháng giêng: Allen về. Tôi phải cứng rắn lên mới được."
Những từ "phải cứng rắn lên" luôn luôn được nhắc lại trong những ngày
tiếp theo, đôi khi chỉ có một câu ấy trong cả đoạn nhật ký, chữ rất to, ngòi
bút gài sâu vào giấy tưởng phải gãy bút.
Bề ngoài, bạn bè ông chẳng nhận thấy có gì thay đổi, chứng tỏ ông là người
can đảm và vững chí. Nhật ký cho thấy những ngày cuối cùng của đời ông,
cuộc đời được kết thúc bằng những dòng trơn tru của bài cáo phó:

"Buổi sáng ngày 26 tháng hai lạnh lẽo và bão táp. Sáng sớm đầy tớ có
dịp ra sảnh trước của toà nhà mà nhân vật bất hạnh này cư ngụ. Họ kinh
hoàng biết mấy khi nhìn thấy ông chủ kính mến nằm nơi bậc nghỉ cầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.