GIẾT NGUỜI TRONG MỘNG - Trang 105

“Nếu đã là bạn cố tri thì hôm nào có dịp bà nhớ đưa chồng bà tới đây

uống trà với mẹ tôi. Tôi sẽ nhắc bà viết giấy mời. Vậy hẹn gặp lại ngày thứ
năm – mười một giờ nhé”.

Gwenda ra về, bước xuống cầu thang, nàng nhìn xuống thấy mạng

nhện giăng kín quang góc cầu thang, một con nhện màu nhợt nhạt, hình thù
kỳ dị, nàng thấy nó không giống như một con nhện bình thường bụng căng
phồng chứa đầy nước, bắt ruồi ăn. Nàng nghĩ bụng – một loài nhện ma,
trông nó như gương mặt gã Walter Fane.

II
Giles gặp lại vợ ngoài bãi biển:
“Thế nào rồi?” Anh vừa hỏi.
“Ông ta đến Dillmouth hồi xưa đó”, Gwenda nói, “Chắc là mới bên

Ấn Độ về, kể lại chuyện hồi em còn nhỏ cõng em trên lưng. Gã không giết
ai đâu, chắc là không. Trông thấy gã lịch sự, ít nói lại tử tế nữa, nhưng mà
anh thấy chưa thể nhận dạng được ngay đâu. Đó là hạng người tham gia
tiệc tùng nhưng không biết họ bỏ ra về lúc nào. Em thấy gã người lương
thiện, biết lo cho mẹ, người sao mà phúc đức. nhưng dưới cặp mắt của
người phụ nữ nhìn thấy gã sao mà đần độn đến thế. Không lay chuyển được
nàng Helen”.

“Khổ thật,” Giles nói “hay là biết đâu anh chàng si mê bà không

chừng”.

“Ôi, ai mà biết được … làm gì có chuyện đó. Gã không thể nào là một

gã sát thủ nham hiểm. Làm sao nghĩ ra chính gã là thủ phạm trong vụ này”.

“Làm sao ta biết được những tay sát thủ tầm cỡ này, phải vậy không

cưng?”

“Anh nói sao?”.
“Ồ anh còn nhớ tới Lizzie Borden, chỉ có ông quan tòa mới phán

quyết là nàng vô tội. Còn Wallace thì quan tòa nhắc lại chính hắn đã giết vợ
nhưng tòa trên bác bỏ. Còn Armstrong – anh chàng ăn ở biết điều mà ai
thấy cũng mến thì khỏi phải nói. Danh sách sát thủ không thể nằm trong số
những người này”.

“Em cũng không cho là Walter Fane ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.