GIỜ G - Trang 31

CHƯƠNG 3:

Mở Cửa Ra

N

gày 30 tháng Tư

- Không thể có chuyện ấy được - Phu nhân già Tressilian nói - Có họa

thằng Nevile mất trí.

Bà cụ dướn người lên, tựa vào đống gối, đưa mắt hoảng hốt nhìn khắp

gian phòng.

Cô Mary Aldin nói:
- Chí ít thì đấy cũng là ý nghĩ lẩn thẩn của cậu ấy.
Phu nhân Tressilian có khuôn mặt rất đặc biệt, mũi mảnh và vóc người

cân đối. Năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, tuy hay ốm đau, nhưng bà cụ
vẫn giữ được trí óc tinh tường như lúc trẻ. Bà cụ không làm gì, cả ngày chỉ
nằm trên giường. Mắt khẽ nhắm như nửa thức nửa ngủ, nhưng mỗi khi bà
cụ mở mắt thì sáng suốt một cách kỳ lạ, và bà có thể nói huyên thuyên hàng
giờ đồng hồ. Bà cụ giữ cách sống như các mệnh phụ thời xưa, bao quanh là
cả một “triều đình”. Cô Mary Aldin là cháu họ xa, đến cùng sống với bà cụ.
Hai cô cháu rất hợp tính nhau. Cô Aldin năm nay ba mươi sáu, nhưng
khuôn mặt mềm mại, hầu như không có tuổi, và sẽ không thay đổi nữa. Có
người nói cô ba mươi, có người nói cô bốn mươi nhăm, nói thế nào cũng có
lý. Cô Aldin tính tình không độc ác, được hưởng một nền giáo dục chu đáo.
Trên đầu cô, giữa mái tóc đen có một chùm bạc trắng, khiến cô có một
dáng dấp nghiêm nghị.

Sau khi chăm chú đọc lá thư của Nevile Strange do phu nhân

Tressilian đưa, cô Aldin nhắc lại rằng ý nghĩ của cậu ta “quả là nực cười”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.