GIỜ G - Trang 47

Kay nhìn chàng trai, rồi lấy lại được bình tĩnh, cô cười:
- Nghĩa là anh sẽ nghỉ ở khách sạn tại thị trấn Easterhead?
- Đúng thế, chắc chắn là như thế.
Kay quay gót, đi vào đón chồng trước cửa phòng thay quần áo dành

cho cầu thủ.

- Hình như anh bạn của chúng ta đến đây rồi. - Nevile nói.
- Anh định nói Latimer ấy à?
- Chứ còn ai nữa?... Con chó chung thủy... Anh nói “chó” nhưng giá

nói “thằn lằn” thì đúng hơn.

- Có vẻ anh không thích anh ấy!
Nevile nhún vai.
- Cậu ta không cản trở gì anh hết! Cậu ta giúp em tiêu khiển chỉ càng

tốt thôi...

- Anh không ghen đấy chứ?
Nevile ngạc nhiên quay nhìn vợ:
- Ghen với Latimer ấy à?... Em nói lạ!
- Anh biết không, - Kay nói - anh ta được coi là người đàn ông đầy sức

quyến rũ đấy.

- Mà đúng cậu ta quyến rũ thật! Cậu ta có sức hút của một gã trai trẻ

Nam Mỹ!

- Anh ghen rồi!
Nevile trìu mến nắm cánh tay vợ, nói:
- Không phải đâu, em yêu quý! Anh không có thói ghen tuông. Em có

thể có một tá cậu trai mê em, em có thể tạo nên cả một bầy nam giới tôn
sùng em, anh cũng không thấy khó chịu chút nào hết! Em thuộc về anh chứ
không thuộc về họ, đối với anh đấy là điều chính yếu.

- Anh quá tự tin đấy! Kay đáp, giọng hơi khó chịu.
- Em nhận xét đúng... Nhưng định đoạt cuộc đời chúng ta là Số Phận!

Số Phận đã cho chúng ta ra đời, và làm chúng mình gặp nhau!... Anh gặp
em ở Cannes. Anh vào khách sạn Estoril và người anh gặp đầu tiên là em,
Kay! Một cô Kay bằng xương bằng thịt, một cô Kay xinh đẹp tuyệt vời!...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.