GIỜ G - Trang 49

xi, đặt trước mặt ông chủ một tấm thiếp. Nhà triệu phú Cornelly cúi ngay
xuống đọc.

- MacWhirter? - Ông nói - MacWhirter?... Tôi không quen!... Và cũng

chưa bao giờ thấy cái tên ấy!... Ông ta có hẹn trước à?

- Vâng, thưa ông chủ.
Nhà triệu phú bé nhỏ lại cau mày suy nghĩ.
- MacWhirter! Tôi nhớ ra rồi! MacWhirter!...
- Cô mời anh ta vào đây ngay!
Nhà triệu phú cười hô hố, rung cả người. Ông đang vui.
Ông ngửa người ra lưng ghế, chăm chú nhìn rất lâu người khách vừa

vào.

- Vậy ra anh chính là MacWhirter?... Angus MacWhirter?
- Vâng, thưa Ngài, tôi là Angus MacWhirter.
Giọng khách có phần lạnh lùng. Anh ta đứng thẳng người, nét mặt rất

nghiêm nghị.

- Chính anh là người đã làm cho ông Herbert Clay?
- Đúng thế, thưa Ngài.
Nhà triệu phú cười vang.
- Tôi được nghe rất nhiều về anh - Cornelly nói - Clay bị thu bằng lái

xe, chỉ vì anh không chịu nói theo lời khai của ông ta, rằng ông ta không
vượt quá tốc độ ba mươi cây số giờ! Clay đã kể cho tôi nghe chuyện đó
hôm ở khách sạn Savoy. Ông ta giận tái cả mặt!... Cứ lẩm bẩm mãi: “Tất cả
chỉ tại thằng cha ngu như lợn ấy!...” Anh có biết lúc ấy tôi nghĩ thế nào
không?

- Không, thưa ngài.
Giọng khách lạnh lùng, nhưng nhà triệu phú Cornelly mải thích thú

với kỷ niệm kia, không quan tâm.

- Tôi nghĩ bụng, - Ông ta nói tiếp - anh chàng này đúng là loại người

ta đang cần! Một người không thứ gì có thể mua chuộc, một người không
bao giờ nói dối, bất kể trường hợp nào! Loại người như thế vô cùng
hiếm!... Mà tôi thì lại không cần anh nói dối! Hoạt động kinh doanh của tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.