GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 159

tiện, Mộc Mộc bỗng chốc cảm thấy máu nóng trong cơ thể như đông cứng
lại, bước chân dừng lại chỗ chiếu nghỉ của cầu thang.

“Anh không muốn hỏi em về điều đó…” Trác Siêu Nhiên kịp thời cắt

giọng, “Anh đang nói chuyện nghiêm túc với em đấy.”

“Em rất nghiêm túc…”

“…” Mộc Mộc không nhìn thấy họ, không biết Trác Siêu Nhiên đang có

biểu hiện hoặc động tác gì.

Trác Siêu Việt thở dài vẻ sốt ruột, “Thôi được, nói một cách nghiêm

túc… anh thích cô ấy là được rồi, em có thể có ý kiến gì được, em lại không
quen biết cô ấy.”

“Siêu Việt, không giấu gì em…” Trác Siêu Nhiên trầm giọng nói, “Cô

ấy không chỉ không thể nói được, mà còn đã từng ngồi tù…”

“CÔ ấy đã từng ngồi tù?!” Ngữ điệu của Trác Siêu Việt thể hiện rõ sự

kinh ngạc, như không tin nổi vào điều đó.

“Đúng vậy, bốn năm trước đã phải vào trại giáo dưỡng dành cho thanh

thiếu niên, mới ra trại chưa bao lâu.”

“…” Trác Siêu Việt trầm ngâm hồi lâu. “Tội gì vậy?”

“Năm mười bảy tuổi, cô ấy bị bố nuôi cưỡng hiếp, vì chịu một cú sốc

quá mạnh, tinh thần hoảng loạn, nên đã lỡ tay giết chết ông ta. Quan tòa xét
thấy cô ấy cũng là người bị hại, lại đang ở độ tuổi vị thành niên, nên giảm
nhẹ án phạt…”

Toàn bộ căn hộ hạng sang chìm vào yên lặng.

Bàn tay Mộc Mộc đang nắm tay vịn cầu thang siết chặt lại, các khớp

xương tím ngắt. cô vốn định vĩnh viễn không kể cho anh biết câu chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.