GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 163

không nhìn thấy, nghiêng người đi qua Mộc Mộc, vì tốc độ khá nhanh, nên
mang theo một làn hơi nặng trĩu.

Rầm! tiếng đóng cửa khiến Mộc Mộc giật nảy người.

“Làm em sợ rồi phải không? Bình thường cậu ấy không như vậy đâu…”

Trác Siêu Nhiên ôm vai Mộc Mộc đi về phía cầu thang, giải thích: “Hôm
nay tâm trạng của cậu ấy không được tốt.”

Cô ngẩng đầu lên, nhìn Trác Siêu Nhiên, đôi mắt đầy thắc mắc.

“Việc kinh doanh của cậu ấy ở bên Nga có chút vấn đề, đã kéo dài hơn

một tháng rồi, vẫn chưa giải quyết xong. Trong lúc bực tức, cậu ấy đã mua
vé máy bay về nước.”

Về đến căn hộ tầng trên, Mộc Mộc cầm điện thoại đang đặt trên bàn lên

bấm chữ.

Cách nói chuyện này quả thực rất thử thách tính kiên nhẫn của con

người, đôi khi, ngay cả Mộc Mộc cũng cảm thấy chán nản, nhưng Trác Siêu
Nhiên luôn kiên nhẫn chờ đợi.

“Vậy việc kinh doanh của anh ấy phải làm thế nào?”

“Còn để xem tâm trạng của cậu ấy nữa.” Anh lắc đầu mỉm cười, “Tâm

trạng tốt sẽ cử người qua đó tiếp tục đàm phán, tâm trạng không tốt sẽ
không làm nữa.”

Tuy Trác Siêu Việt và Trác Siêu Nhiên có ngoại hình giống hệt nhau,

nhưng phong cách giải quyết sự việc lại ở hai thái cực hoàn toàn khác, một
người cái gì cũng chẳng màng tới trách nhiệm, một người lại luôn nghĩ tới
trách nhiệm trong mọi tình huống.

“Anh ấy kinh doanh mặt hàng gì?” cô lại hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.