GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 208

nào kìm nén được cảm giác hụt hẫng và lưu luyến.

Tiếng đóng cửa nặng nề vang lên, Trác Siêu Việt đi rồi, căn hộ rộng lớn

chỉ còn lại một mình cô, mênh mông trống trải, tĩnh mịch như thế giới của
người chết.

Nếu là trước đây, sau một đêm không ngủ, cô đã chui và giường đánh

một giấc từ lâu rồi, nhưng hôm nay, sau khi uống một hơi cạn sạch cốc sữa
tươi nguyên chất ngọt đến nỗi có phần hơi ngán, cô vẫn chưa muốn ngủ.

Chân trời đã dần chuyển sang màu tím thẫm, đồ đạc của cô vẫn chưa

được sắp xếp xong, Trác Siêu Việt cũng chưa về.

Có thể, anh sẽ không về, có thể, anh đang cùng một người con gái khác

hưởng thụ đêm xuân…

Mộc Mộc nhẹ nhàng đóng cửa sổ lại, kéo rèm, dù anh có đi đâu, cũng

không liên quan gì tới cô, mọi chuyện giữa hai người đã kết thúc rồi.

Quay trởi lại sofa, cô lấy điện thoại ra, xem lại từng dòng tin nhắn.

“Em ngủ dậy rồi à? Có đau đầu không?”

“Con gái uống quá nhiều rượu sẽ không tốt cho da.”

“Khi qua đường, nhớ quan sát đèn tín hiệu.”

“Cổ tay của cô còn đau không?”

“Quân đội có quy định, quân nhân khi mặc quân phục không được có

những hành động quá thân mật với người khác giới. Anh trịnh trọng đề
nghị, lần sau nếu em “đánh úp”_ tốt nhất nên chọn khi anh không mặc quân
phục.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.