GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 253

“Nếu tiện, xin hãy giúp tôi chuyển lời tới anh ấy: Mấy năm qua, Mộc

Mộc đã sống một cuộc sống không bằng chết, nếu không phải là vì anh ấy,
Mộc Mộc đã không thể sống tới ngày hôm nay. Cô ấy là một cô gái tốt, xin
đừng làm tổn thương cô ấy…”

“Tôi đảm bảo.”

Rời khỏi văn phòng luật sư, Trác Siêu Việt mệt mỏi dựa vào ghế xe hút

thuốc.

Nhưng điếu thuốc ngày hôm nay khiến anh bị sặc, đến nỗi mắt cay sè,

không ngừng ho sặc sụa, rất lâu sau mới đỡ, mắt anh vằn lên những tia máu
đỏ.

Anh dụi tắt thuốc, một lát sau, lại châm một điếu khác, tiếp tục hút.

Anh cứ nghĩ rằng chỉ cần đối xử tệ với cô, cô sẽ dần dần phát hiện ra

anh không xứng đáng để cô yêu thương, dần dần phát hiện ra anh trai của
anh mới là người đàn ông xứng đáng để cô gửi gắm cả cuộc đời. Giờ đây
xem ra, anh đã sai rồi, tình yêu của cô dành cho anh sâu đậm hơn rất nhiều
so với tưởng tượng của anh.

Cô là một cô gái tốt, chỉ có điều vận mệnh không công bằng với cô. Cô

đã bị mất tiếng, vì mẹ nuôi mà phải từ bỏ ước mơ, từ bỏ tự do, lặng lẽ gánh
chịu tội danh giết người, bị người thân nguyền rủa. cô cứ nghĩ cô còn có
mẹ, đến khi ra tù là có thể về nhà, nhưng người mẹ nuôi cũng đã bỏ lại cô.

Cô chỉ có thể gửi gắm toàn bộ hy vọng lên anh… bởi vì anh đã nhận lời

với cô, sẽ làm thay đổi vận mệnh của cô.

Bốn năm trước, anh biết rõ câu cuối cùng cô nói là gì: “Đợi đến khi

chúng ta gặp lại nhau.”

Cô vẫn luôn đợi đến ngày đó ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.