GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 307

lang, nhân tiện dò đoán thử xem anh chàng đẹp trai kia là ai, tại sao Trác
Siêu Nhiên lại muốn cô tránh mặt.

Một phúc lơ là không để ý, suýt nữa thì cô va phải một người đàn ông

bước ra từ phòng làm việc của bác sĩ.

“Mộc Mộc?” Một tiếng gọi vô cùng quen thuộc.

Mộc Mộc ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tô Nghiêu như vừa từ

trên trời rơi xuống, thoạt tiên, cô xúc động nắm chặt lấy tay anh, không biết
phải diễn đạt thế nào mới tốt. nhưng vừa nghĩ tới chuyện đây là bệnh viện,
nụ cười của cô lại trở nên cứng đờ, vội vàng lôi điện thoại ra bấm chữ cho
anh đọc, “Sao anh lại ở đây? Anh bị ốm à?”

“Không.”

Tô Nghiêu thở dài một tiếng, kéo cô ngồi xuống ghế, kể rõ ngọn ngành

cho cô nghe.

Hóa ra, một năm trước, bác trai của cô bỗng nhiên mắc chứng bệnh suy

thận mãn tính, Tô Nghiêu đã từ bỏ công việc ở nước ngoài, trở về nước.
Năm nay, bệnh tình của bác trai ngày càng trầm trọng. Trước mắt, ngoài
việc cấy ghép thận ra, đã không còn cách nào khác nữa.

Đáng tiếc, kết quả sinh thiết cho thấy thận của Tô Nghiêu và bố không

tương thích với nhau, mà bây giờ muốn hiến thận lại không dễ tìm. Vì vậy,
để tìm nguồn thận, Tô Nghiêu đã phải chạy đôn đáo khắp nơi. Lần này anh
tới bệnh viện Lục quân cũng là để nghe ngóng xem có bệnh nhân nào đang
trong tình trạng nguy kịch, đồng ý hiến tặng thận không.

Mộc Mộc ngây người ngồi trên băng ghế dài rât lâu, đầu óc hoàn toàn

trống rỗng. Cô thậm chí còn có chút nghi ngờ rằng bản thân mình có phải là
một người bất hạnh hay không, đi đến đâu, cũng mang tai ương đến cho
người ở bên cạnh mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.