GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 309

Mộc Mộc đưa tờ giấy nhớ đã được cô viết hoàn chỉnh ban nãy ra, sau

khi đọc xong, khuôn mặt bác sĩ Trương đầy vẻ kinh ngạc: “Cô muốn làm
sinh thiết thận? Cô muốn hiến thận cho bố của Tô Nghiêu?”

Mộc Mộc gật gật đầu.

“Hai người có quan hệ như thế nào?”

Mộc Mộc cúi đầu viết lên tờ giấy nhớ: “Tô Nghiêu là anh họ của tôi.”

“Cũng có thể nói, cô là cháu gái của bệnh nhân. Ừm, thông thường, tỷ lệ

tương thích giữa những người có cùng quan hệ huyết thống tương đối
cao…” bác sĩ Trương quan sát cô gái Mộc Mộc gầy yếu trước mặt từ đầu
tới chân, đầu lông mày bất giác nhíu lại, “Tôi đề nghị cô hãy suy nghĩ lại
một chút, hiến thận không phải là chuyện nhỏ…”

Cô nhìn bác sĩ, đôi mắt đỏ hoe tràn đầy sự kiên định.

“Là một bác sĩ, tôi có trách nhiệm phải cảnh báo cô…” Bác sĩ Trương

giải thích rõ cho cô hiểu về mối lợi hại một cách hết sức có trách nhiệm:
“Đầu tiên, trong quá trình phẫu thuật, không thể để xảy ra sự cố ngoài ý
muốn, mặc dù xác suất rất nhỏ, nhưng cũng không loại trừ trường hợp xảy
ra những sự cố ngoài ý muốn như phản ứng của thuốc gây mê hoặc tổn
thương tới các tổ chức, cơ quan xung quanh thận. tiếp đó, sau khi phẫu
thuật còn có khả năng bị nhiễm khuẩn, cũng có tính chất nguy hiểm nhất
định… Điều quan trọng nhât là, cô sẽ thiếu một bên thận, mặc dù trên lý
thuyết, điều đó không ảnh hưởng lớn lắm đến sinh hoạt bình thường, nhưng
cô vẫn còn trẻ, ngộ nhỡ bên thận còn lại xảy ra chuyện, ví dụ như xuất hiện
khối u, cô sẽ bị nguy hiểm tới tính mạng…”

Mộc Mộc nghe xong lời cảnh báo đó của bác sĩ Trương, quả thật cũng

có chút lo sợ, nhưng cô vẫn vân vê bàn tay nhỏ lạnh ngắt, viết chữ : “Tôi đã
suy nghĩ kỹ rồi. Cho dù xảy ra sự cố gì ngoài ý muốn, bản thân tôi tự chịu
trách nhiệm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.