GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 336

khi Trác Siêu Việt đưa cô tới Long Cung, nữ nhân viên phục vụ cũng dùng
ánh mắt này để nhìn cô.

Hồi đó cô không hiểu, sau này lăn lộn lâu trong quán rượu mới biết, đó

là ánh mắt mà người phục vụ nhìn các cô gái gọi. Theo kinh nghiệm của họ,
đàn ông phần lớn đều đưa bạn gái có mối quan hệ ổn định về nhà, còn
người phụ nữ được đưa tới những nơi như thế này, tám chín phần đều là để
cánh đàn ông tìm kiếm một kiểu cảm giác mạnh nào đó, lại còn không phải
xuất trình chứng minh thư nhân dân.

Trác Siêu Việt đang chăm chú nhìn bộ sofa bằng da thật như có điều gì

suy nghĩ, cửa của phòng bên cạnh được mở ra, một người đàn ông trung
tuổi loạng choạng từ bên trong bước ra, nhìn thấy Trác Siêu Việt, không thể
không sững người lại. “Ồ, Tổng giám đốc Trác?”

Cả người ông ta nghiêng về phía trước, cánh tay cứng đờ chìa ra, “Trùng

hợp quá, trùng hợp quá!”

“Trưởng phòng Diêu. Chào ông!” Trác Siêu Việt coi trọng việc đó một

cách hiếm gặp, bắt tay ông ta, đồng thời còn tiện tay đỡ lấy vòng eo căng
tròn của ông ta, để tránh cho ông ta khỏi bị ngã.

“Lại đây, lại đây.” Trưởng phòng Diêu không hề thu tay lại, cứ thế kéo

anh vào trong phòng thuê riêng của ông ta, lè nhè nói: “Tôi giới thiệu với
cậu mấy người bạn… Ban nãy tôi còn nhắc tới cậu với họ, muốn gọi cậu tới
chơi, Chu Tịch nói nhà cậu xảy ra chút chuyện, chắc sẽ không tới được…”

Trác Siêu Việt hơi do dự một chút, chỉ về phía Mộc Mộc, “Trưởng

phòng Diêu, thật không phải, tôi vẫn còn có bạn…”

Trưởng phòng Diêu lơ mơ nhìn Mộc Mộc: “Là mỹ nữ? Tốt quá, cùng

vào đây chơi, bên trong toàn là các mỹ nữ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.