GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 337

Nhìn thấy vẻ khó xử của anh, Mộc Mộc biết đàn ông có một vài trường

hợp bất đắc dĩ, khe khẽ gật đầu: “Em không sao, nếu không tiện, em có thể
về trước.”

“Tiện, rất tiện.” Trưởng phòng Diêu buông Trác Siêu Việt ra, kéo tuột

Mộc Mộc vào bên trong, Trác Siêu Việt không thể không vào theo.

Bên trong phòng, cả nam cả nữ có khoảng mười mấy người, nam giới

phần lớn đều ba, bốn mươi tuổi, mang dáng dấp của những người có “sự
nghiệp thành công”, nữ giới ai nấy đều tô son trát phấn rất đậm, nhất loạt
đều xinh đẹp theo kiểu “phụ nữ của công việc”, ngồi bên cạnh đám dàn ông
khoe vẻ phong tình. Khi ánh mắt của Mộc Mộc dừng lại trên người một cô
gái xinh đẹp đang ngồi uống rượu một mình trong góc, trong lòng cô bỗng
dấy lên một cảm giác hơi chua xót, bởi vì, cô ta chính là cô gái xinh đẹp đã
đi cùng Trác Siêu Việt trong buổi tối hôm nọ.

Cô gái xinh đẹp vốn đang rất hào hứng uống rượu một mình, vừa thấy

Trác Siêu Việt bước vào, ánh mắt trong chốc lát đã nhuốm vẻ phong tình,
nhanh chóng đứng dậy: “Đúng là trưởng phòng Diêu đủ thể diện, thật sự đã
mời được anh tới…”

Trác Siêu Việt lạnh lùng liếc cô ta một cái, không giải thích bất cứ điều

gì, bàn tay cố ý kéo Mộc Mộc về bên cạnh mình.

Trưởng phòng Diêu giới thiệu từng người trong số họ, quả nhiên đều là

những người đàn ông thành công trong sự nghiệp. Mộc Mộc không nhớ nổi
những danh xưng vang như sấm dậy của những người đàn ông đó, chỉ nhớ
được tên của cô gái xinh đẹp kia, Chu Tịch.

Đám đàn ông làm quen với nhau, nâng cốc cùng uống rượu, đám phụ nữ

cũng không nhàn rỗi, bận rộn tiền hô hậu ủng, rót rượu, tiếp rượu. Cô vốn
cũng muốn tiếp rượu cho Trác Siêu Việt, nhưng anh dường như không
thích, đẩy cô ra chỗ hát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.