GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 464

“Gần đây có rât nhiều trung tâm thương mại, nếu cô muốn mua đồ…”

“Được đấy! Bây giờ tôi đang muốn đi dạo một chút.” Nếu anh đã khiến

cô nhớ kỹ thân phận của mình, vậy thì cô đương nhiên phải phối hợp với
ah, phải diễn thật tốt vai diễn của mình.

“Để tôi đưa cô đi.”

“không cần, tôi tự đi một mình.”

Một buổi chiểu, Mộc Mộc không biết đã mua bao nhiêu bộ quần áo

được bày biện trong trung tâm thương mại, đã tiêu hết bao nhiêu tiền, chỉ
biết rằng cô ký tên nhiều đến nỗi mỏi nhừ cả tay, đi nhiều đến nỗi đôi chân
mềm nhũn, trong tim mới không đắng cay chua xót nữa.

Sau đó, cô còn dùng một bữa tối thật đã trong nhà hàng, đi Spa tinh dầu

toàn thân, còn làm một kiểu tóc thướt tha yêu kiều rồi mới quay về khách
sạn.

Đêm đã khuya, Trác Siêu Việt vẫn chưa về.

Mộc Mộc trong bộ dạng trang điểm kỹ càng, để chân trần đứng bên

khung cửa sổ rộng tới sát nền nhà, nhìn từ độ cao của tầng thứ hai mươi
chín xuống, mặt đất xa đến nỗi không với tay chạm được, khiến người ta có
cảm giác chóng mặt.

Cô thu tầm mắt lại, một mình lặng lẽ chờ đợi, cảm giác đó không giống

như đang chờ đợi người đàn ông mình yêu thương nhât, mà là chờ đợi một
vị quân chủ nào đó bớt chút thời gian tới lâm hạnh với cô.

Cuối cùng, phía ngoài cửa vọng lại tiếng bước chân, Mộc Mộc căng

thẳng quay mặt lại chăm chú nhìn về phía cửa, trong nỗi lo sợ lại nảy lên
một chút chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.