GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 467

“Đang nghĩ cái gì thế?” Hơi thờ nóng hổi của anh phả vào sau tai cô. Cô

giật nẩy người, bất ngờ lùi lại phía sau một bước.

“Sao thế? Anh làm em sợ à?” Anh đưa tay ôm gọn vòng eo của Mộc

Mộc, ngón tay vén mớ tóc lòa xòa trên mặt cô, đôi môi chạm khẽ vào má
cô, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đó.

Mỗi một sợi dây thần kinh trên khắp cơ thể đều đang chống đối kịch liệt,

cô dùng toàn bộ sức lực đẩy anh ra, lạnh lùng nhìn ành, khuôn mặt không
chút biểu cảm. “Anh đánh cược với anh ta xem tôi có vì tiền mà đồng ý lên
giường với anh ta không… Trác Siêu Việt, anh cảm thấy điều đó có ý nghĩa
gì ư?”

Anh thản nhiên nói: “Đương nhiên là có ý nghĩa, bởi vì anh đã thắng,

được một trăm vạn đồng.”

“Vậy sao? Vậy thì tôi cần phải chúc mừng anh rồi!”

Thấy cô thật sự tức giận, Trác Siêu Việt thu lại vẻ thản nhiên trên khuôn

mặt, thử tìm cách giải thích: “Một trăm vạn đối với anh không đáng là bao,
anh hoàn toàn không để ý tới số tiền đó, anh đánh cược với cậu ấy, bởi vì
anh tin rằng anh sẽ thắng…”

“Nếu anh thua thì sao? Nếu tôi bị tình cảm lãng mạn giả tạo của anh ta

đánh lừa, cứ nghĩ rằng anh ta thạt lòng với tôi thì sao?”

“Em có thể như vậy không?”

Có thể như vậy không, không quan trọng, điều quan trọng là: “Một trăm

vạn đối với anh không đáng là bao, tôi thì được coi là cái gì chứ? Tôi bị
người đàn ông nào đè lên giường mua vui, đối với anh cũng chẳng có ý
nghĩa gì, đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.