GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 471

“Ồ?” Anh nở nụ cười còn nham hiểm hơn, cúi xuống ngậm chặt bầu

ngực nhỏ xinh trước mặt, đầu lưỡi không ngớt trêu chọc đầu dây thần kinh
mẫn cảm của cô.

Toàn thân cô run rẩy, hai tay vùi sâu vào trong tóc anh, ngón tay quấn

quýt những sợi tóc mềm mại, trơn bóng của anh…

Cảm giác này không chỉ là đau đớn, còn có cả khoái cảm cuồng dại, cơ

thể như bị một luồng dung nham chảy xiết bao phủ, gột rửa hêt lớp này tới
lớp khác, mỗi một millimet đã đều bị thiêu đốt thành tro bụi, xương cốt
cũng bị ngọn lửa ngốn sạch.

“Đừng…”

Anh hoàn toàn không để ý tới sự giãy giụa của cô, cắn xéc cơ thể cô,

mỗi chỗ môi và răng của anh đi qua, đều hiện lên những vết bầm tím.

Trong lòng cô rõ ràng đang lo sợ, đang khước từ, nhưng cơ thể lại càng

lúc càng chịu khuất phục trước sự khống chể của anh, cô đang đau đớn,
cũng đang vui vẻ, cơ thể dần mềm nhũn đã được anh giữ chặt, cô cảm giác
mình giống như một món đồ chơi của anh, để mặc anh đùa nghịch trong tay,
không còn sức lực để phản kháng.

Cuối cùng, anh dứt khoát quấn hai chân cô quanh vòng eo của anh, cở

bỏ khóa quần…

Đèn điện sáng ngời, trăng sao sáng tỏ. thành phố phồn hoa phía sau lưng

ngập tràn ánh sáng trong màn đêm mênh mang.

Hai cánh tay mạnh mẽ nâng phần eo cô lên, ấn mạnh, cơ thể cường tráng

nghiêng về phía trước, phần cơ thể cương cứng cứ thế xâm nhập vào sâu
trong người cô.

“A!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.