GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 506

“Thôi được, em không muốn nói cho anh biết, anh cũng không còn cách

nào khác.”

Mộc Mộc chẳng biết nói gì nữa, đây là kiểu đàn ông gì vậy!

Một buổi trưa đẹp nhât trong ký ức.

Cô rót hai ly rượu vang đỏ thuần khiết, nâng ly lên nhấp một ngụm.

Chất tannin dịu dàng chảy qua lưới vị giác, trong vị đắng chát còn lưu

lại dư vị ngọt ngào đọng mãi trong cổ họng. Cô chầm chậm nghiền ngẫm,
chầm chậm mở miệng.

“Em hy vọng anh sẽ gặp được một người con gái hiểu được thế nào là

tình yêu thật sự, thấy anh đêm đêm uống say vì tâm trạng không vui trong
quán rượu, cô ấy sẽ bước tới bên anh, nói với anh rằng: “Chúng ta vẫn còn
rất trẻ, khi một giấc mơ bị hủy hoại, chúng ta vẫn có thể theo đuổi một giấc
mơ tiếp theo, em sẽ cùng anh theo đuổi giấc mơ tiếp theo đó, được
không?”, chứ không giống như em, chỉ ngồi trong góc tối, thầm đếm xem
anh đã uống bao nhiêu chai rượu… Khi anh nắm tay của cô ấy, nói với cô
ấy rằng: “Hãy làm bạn gái của anh nhé!”, cô ấy sẽ mỉm cười sà vào vòng
tay anh, nói với anh rằng: “Một lời nói ra tứ mã khó đuổi, anh không được
phép hối hận!” Chứ không giống như em, dùng toàn bộ sức lực để vùng vẫy
thoát khỏi bàn tay anh, bước ra cửa, trốn vào một góc khuất của hành lang,
khóc thầm… Khi anh tình nguyện vong ân bội nghĩa vì cô ấy, muốn mang
đến cho cô ấy một tình yêu chân thành, cô ấy cũng mang đến cho anh một
lời hứa hẹn, “Trác Siêu Việt, cả đời này em sẽ không lấy ai khác ngoài
anh”, chứ không giống như em, lại nói với anh rằng, “Chúng ta hãy kết thúc
ở đây nhé!”.”

Anh yên lặng lắng nghe, lặng lẽ nâng ly rượu lên, rượu vang đỏ gợn

những vòng sóng long lanh trong ly rượu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.