GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 597

“Anh bảo Trác Siêu Việt tới gặp tôi!”

“Đừng, đừng!” Người đàn ông kinh ngạc thất sắc: “Ông chủ nói tôi chịu

khó ở đây rèn luyện, sang năm sẽ thăng chức cho tôi, tôi xin cô, đây là một
cơ hội hiếm có của tôi đấy.”

Action 4

Lại đến mùa xuân ấm áp, trăm hoa đua nở, mặt trời chói chang như lửa.

Trong thôn nhỏ của Sát Nhã đã có thêm một ngôi nhà hai tầng màu trắng

bắt mắt, được lau chùi sáng bóng tới nỗi cánh cửa kính cứ lấp lánh phát
sáng trong đêm đen.

Nhà ở vẫn là căn phòng nhỏ mà cô đã sống suốt hai năm qua, đồ gia

dụng đã được thay bằng những trang thiết bị mới, đẹp mắt, chiếc giường
đôi chắc chắn được trải tấm ga trải giường màu xanh nhạt trang nhã, nước
xanh trong vắt như bầu trời.

Đây chính là nhà của cô và Trác Siêu Việt, không có trang thiết bị xa

hoa, nhưng đâu đâu cũng toát lên vẻ ấm cúng.

Trác Siêu Việt kéo rèm cửa lại, lấy nước sôi từ ấm nước trên bếp củi,

pha một cốc trà chanh, đặt lên chiếc bàn viết sạch sẽ.

“Vẫn chưa chấm xong à?” Anh vòng tay ôm cô từ phía sau, đầu mũi

chạm vào gáy cô, hít hà mùi hương trên người cô/

“Sắp rồi, sắp rồi! Đợi em thêm mười phút nữa, được không?”

“Em đã nói như vậy từ một tiếng đồng hồ trước rồi.”

Mộc Mộc ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhìn vào đồng hồ treo tường, kim

đồng hồ bất giác đã chỉ qua con số mười hai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.