GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 80

“Mộc Mộc?” Vương Dao đập đập vào cánh tay cô, sắc mặt lộ rõ vẻ

không vui.

Mộc Mộc bấy giờ mới bừng tỉnh, vội chìa bàn tay hơi run ra, đặt vào

lòng bàn tay anh. Cô muốn cảm nhận lại một chút ấm áp trong lòng bàn tay
anh, liệu nó có còn nóng bỏng như lúc cô rời xa anh không? Đáng tiếc, lần
này anh chỉ khẽ nắm tay cô rồi buông ra ngay, không có sự ấm áp và kiên
định như lúc trước.

Mộc Mộc thu tay về, nuốt vị đắng chát trong miệng, cười đau khổ. Cô

đã từng tưởng tượng ra rất nhiều cảnh tượng gặp lại anh, cô đã từng tưởng
tượng ra bên cạnh anh có thể đã có người yêu khác, cũng đã từng tưởng
tượng anh có thể sẽ nói với cô: “Xin lỗi, những gì đã qua không thể quay
trở lại…”

Cô thậm chí còn nghĩ, anh chỉ hững hờ đi ngang qua cô, ánh mắt không

hề dừng lại nhìn cô.

Nhưng cô không sao tưởng tượng nổi, anh đã hoàn toàn quên cô, dùng

giọng điệu lịch sự như thế để làm quen lại với cô. Đương nhiên, cũng
không thể trách anh, dù sao, từ lúc quen biết cho tới khi chia tay, họ chỉ có
đúng một đêm bên nhau.

Đạo diễn Lý liếc nhìn đồng hồ: “Vẫn còn một chút thời gian, Tiểu

Vương, cô đưa cô ấy sang bên kia… biểu diễn khúc nhạc đó một lần cho tôi
nghe thử xem.”

“Vâng.” Vương Dao kéo Mộc Mộc đi tới bên sân khấu, kéo một tấm vải

trắng ra, một cây dương cầm màu đen hiện ra trước mắt Mộc Mộc.

Vương Dao vỗ vỗ vào vai cô: “Chơi tốt nhé, đừng căng thẳng, đạo diễn

Lý là người rất hiền hòa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.