GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 91

Trác Siêu Việt ngồi thẳng dậy, chuyển sang một tư thế thuận tiện cho

việc nói chuyện, nhưng ở anh vẫn toát lên vẻ mê hoặc của người đàn ông
biếng nhác. “Không có vấn đề gì nữa rồi, bên Úc đã chuyển hàng lên tàu,
tháng sau có thể cập cảng hải quan.”

“Hải quan bên này không có vấn đề gì chứ? Có cần anh giúp gì không?”

“Không cần, em đã gặp họ rồi. Chắc chắn có thể giao hàng đúng thời

hạn.”

“Vậy thì tốt. Việc này giải quyết xong rồi, có thể nghỉ ngơi một thời gian

chứ?”

Trác Siêu Việt thở dài một tiếng, lông mày nhíu lại tỏ vẻ mệt mỏi và

buồn chán. “Tuần sau em phải đi Nga một chuyến, hải quan bên đó thay
người mới, em phải đi thu xếp một chút.”

“Phiền phức như vậy ư?” Trác Siêu Nhiên không thể không cau mày,

anh nghe nói mấy năm gần đây sự cạnh tranh trong thương mại xuất nhập
khẩu ngày càng khốc liệt, buôn bán càng lúc càng khó khăn. “Siêu Việt, nếu
kinh doanh xuất nhập khẩu không dễ làm thì đừng làm nữa, chuyển sang cái
khác đi.”

“Em cũng muốn vậy! Đáng tiếc là mẹ đã đuổi em ra khỏi nhà, không

cho em cơ hội tiếp tục làm con cái gia đình quyền quý nữa.”

“Em còn chưa biết tính mẹ hay sao, quay về nhận lỗi với mẹ là xong thôi

mà.”

“Em đã sai ư? Chẳng phải em đã đến cuộc hẹn hò gặp mặt mà mẹ sắp

xếp sao, vậy mà mẹ còn mắng em nữa…”

Nhắc tới chuyện này, Trác Siêu Nhiên bật cười khanh khách. “Ừm, đúng

là em có đến, còn dẫn theo cả người phụ nữ “xuất sắc” như vậy nữa. Mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.