GIÓ MANG KÝ ỨC THỔI THÀNH NHỮNG CÁNH HOA - Trang 92

điềm đạm như thế mà vẫn bị cô ta làm cho tức điên lên, anh thật sự bái phục
em, người phụ nữ như vậy mà em cũng có thể kiếm được?”

“Hàng cao cấp đấy chứ? Em phải tốn mất hai nghìn đồng mới thuê được

ở hộp đêm đấy. Hoàn toàn xứng đáng giành giải vàng diễn xuất!”

“Diễn xuất quả thực không tồi.” Rõ ràng cô ta đã lột tả được một cách

sống động nhất hình ảnh một cô gái phong trần có ngoại hình yêu kiều, tâm
địa thì như rắn độc, ham thích hư vinh, mặt dày không biết xấu hổ, cô ta đã
chọc cho mẹ của họ tức đến nỗi lập tức đuổi Trác Siêu Việt ra khỏi nhà.

“Thực ra cô gái mà mẹ giới thiệu cho em cũng rất tốt, tính cách dịu

dàng, em thử hẹn hò một thời gian xem sao, chưa biết chừng…”

“Rất tốt? Hừ, nếu thật sự là một cô gái tốt, bản thân anh đã sớm giữ lại

rồi, còn có thể đến lượt em ư?”

“Nhị thiếu gia, làm người cũng phải có lương tâm, từ nhỏ tới lớn, thứ gì

tốt anh chẳng dành cho em trước, anh đã bao giờ tranh giành với em chưa?”

“Nói vậy cũng đúng… Thôi được, nể mặt anh, đợi em xử lý xong việc ở

Nga, em sẽ về nhà nhận lỗi với mẹ.”

“Được, anh cũng lâu rồi không về nhà, cùng về nhé.” Trác Siêu Nhiên

liếc nhìn đồng hồ đeo tay, “Hơn mười một giờ rồi, em nghỉ sớm đi, anh về
doanh trại đã.”

“Muộn thế này mà vẫn còn về đó?”

“Sáng mai sư đoàn trưởng đến.” Trác Siêu Nhiên đứng trước gương

chỉnh sửa lại quân phục, đảm bảo chắc chắn rằng mỗi khuy áo đều được cài
ngay ngắn. “Anh phải dậy sớm sắp xếp một chút.”

“Anh đã là trung tá rồi, còn phải dốc hết sức mình như vậy làm gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.