GIÓ MÙA HÈ - Trang 100

CHƯƠNG SÁU

Jebediah Pritchard sở hữu mảnh đất tiếp giáp với trang trại nhà Hollister về
phía bắc. Nơi ở của nhà Pritchard cũng chỉ nhỉnh hơn cái lán một gian đôi
chút, mái nhà lung lay cảm giác như muốn rớt hẳn xuống sân trong, hai cửa
sổ phía trước dán đầy những mảng rách rưới. Bên hiên nhà rải rác đủ thứ
linh tinh, phần lớn đều đáng để vứt vào thùng rác từ lâu. Một con gà mái
màu nâu béo núc làm tổ ngay trên bồn rửa phía bên trái cánh cửa chính tồi
tàn méo mó. Có vẻ như nhà Pritchard có thói quen ngược đãi cánh cửa này
rất nhiều lần.

Khi David và Joseph cưỡi ngựa đi tới, Jeb đã bước ra ngoài mái hiên

đổ nát. Hắn là một người đàn ông thấp lùn, cơ bắp rắn chắc với mái tóc nâu
đã lốm đốm bạc, đôi mắt nâu tròn vo sáng quắc cùng làn da sạm nắng và
bụi bẩn. Jeb đứng đó, hai cẳng chân như cái thân cây hơi giạng ra, trên tay
cầm một khẩu súng săn. Các nếp nhăn trên khuôn mặt râu ria lởm chởm
của hắn dường như khắc sâu hơn và có màu vàng đậm của bụi bẩn cùng bã
nhờn cơ thể tích tụ lại. Hắn vẫn mặc bộ quần áo cũ rích hơn một năm nay,
chiếc quần lao động chắp vá xỉn màu, sơ vin bên ngoài chiếc áo sơ mi trắng
lâu ngày đã ngả màu xám xịt và cáu bẩn.

Lần này đến lượt David dẫn dắt câu chuyện vì trong hai anh em thì

cậu ta mới là người đeo huy hiệu vì thế Joseph thong thả cưỡi ngựa và
châm một điếu thuốc. Tốt nhất hắn cũng nên giả vờ thư giãn một chút. Một
người đàn ông không thể hoàn toàn buông bỏ phòng vệ, nhất là khi đối mặt
với những kẻ bẩn thỉu và nguy hiểm. Bài học này hắn đã thấm thía từ lâu.

“Chúng mày muốn gì?”, Jeb gắt gỏng.

Joseph thở ra một cuộn khói, thầm nghĩ chẳng ai dùng cách lô thỗ như

thế này để chào đón một người hàng xóm. Rõ ràng David cũng có cùng ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.