GIÓ MÙA HÈ - Trang 98

cô thuận theo ý hắn, có lẽ cả cái thị trấn No Name này sẽ sớm kéo đến lởn
vởn quanh nhà cô.

“Không được.”

“Nghe này, cô Hollister, Ace là một tay bắn súng vô địch. Cô chắc

chắn sẽ thích anh ấy.”

“Tôi chẳng quan tâm anh ta giỏi đến mức nào. Anh ta sẽ không được

phép vào nhà tôi, không bàn cãi gì thêm nữa”. Cô xoay người quay lưng lại
phía cánh cổng rồi đi thẳng đến bồn rửa để hoàn tất công việc rửa bát đĩa
lúc sáng. “Anh phá tung mảnh gỗ trên cửa sổ nhà tôi, đập vỡ kính, dọa tôi
sợ đến mức nổ súng bắn tanh bành cánh cổng thành một lỗ lớn và bây giờ
anh định cứ thế mà đi?”

“Tôi có chuyện quan trọng phải làm.” “Chuyện quan trọng gì chứ?”

Một lúc lâu vẫn không thấy trả lời, cô mất hết kiên nhẫn quay đầu lại

trừng hắn. Ánh mắt hắn không còn tia vui cười nào, hai mảng màu xanh
trong vắt như bầu trời cũng bất chợt tối sầm lại. “Em trai tôi, David là… ”

“Rốt cục là anh có mấy người anh em?” Cô nóng nảy hỏi hắn.

“Ba. Ace, David và Esa. David là vị cảnh sát trưởng đã đến đây cùng

tôi tối hôm qua. Chiều nay nó sẽ chất vấn một vài người để tìm kiếm manh
mối vụ Darby bị bắn. Tôi cũng nóng lòng muốn biết nên định đi cùng.”

Rachel bất giác nhìn chằm chằm vào cái đĩa trên tay. Bong bóng xà

phòng lung linh ngũ sắc chầm chậm trượt trên bề mặt ra đến vành đĩa rồi
bỗng dưng tan biến như thể nó chưa từng xuất hiện trước đó vậy.

Cô nhắm mắt lại, nghĩ đến em gái bé bỏng Tansy, con bé cũng từng

rực rỡ sống động là thế, cuối cùng cũng hoàn toàn biến mất hệt như những
bóng xà phòng trên tay cô lúc này. Rachel còn khao khát tìm ra hung thủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.