GIÓ MÙA HÈ - Trang 125

làm thuê ở trang trại này, chiếc quần Levi’s lấm lem bụi bẩn từ chuồng gia
súc, áo sơ mi không cổ màu xám đẫm mồ hôi dính sát vào người. Mái tóc
màu nâu mật ong của anh ta ánh lên như đồng dưới nắng và gương mặt với
những đường nét khá ưa nhìn giãn ra thành một nụ cười thân thiện chào
đón hai anh em.

“Chào”, hắn ta gọi lớn. “Các anh muốn tôi giúp gì không?” Joseph và

David nhìn nhau cười. Sau vụ tiếp đón ngoài mong đợi ở chỗ lão Pritchard,
cả hai đều thấy thoải mái hơn với một lời chào thân thiện từ phía anh chàng
này.

Đôi mắt xanh dương cuốn hút của anh ta dừng lại trên huy hiệu của

David, hắn nhướng mày. “Ôi, thôi nào.” Rồi hắn giơ cổ tay mình ra. “Này
còng lại và để nó kết thúc tại đây đi. Thế là tôi đã bị phát hiện mất rồi.”

David cười thích thú, sau đó giới thiệu mình và Joseph. Người làm

thuê nói anh ta là quản đốc trang trại của Amanda Hollister, Ray Meeks.

“Trước kia chúng ta đã gặp nhau chưa nhỉ?”, Joseph hỏi khi bắt tay

Meeks.

Ray nheo mắt suy nghĩ. “Theo tôi nhớ thì chưa. Nếu chúng ta có gặp

thì chắc chắn tôi phải nhớ rồi.”

“Tôi trông anh thế nào đấy, rất quen.” Joseph nói. Meeks nhún vai và

mỉm cười. “Có thể chúng ta gặp nhau ở trong thị trấn. Tôi đối với anh hình
như cũng có chút ấn tượng thì phải.” Anh ta giơ ngón cái móc móc ra sau
vai. “Bà Hollister đang ở đằng sau.” Rồi anh ta ra hiệu cho David và Joseph
đi theo mình. “Nếu muốn nói chuyện với bà ấy, hy vọng các anh sẽ không
phiền khi phải dính một chút bụi bẩn. Chúng tôi đang thuần vài con ngựa
và bà ấy cứ khăng khăng muốn giám sát.” Ném lại một nụ cười thiện ý, hắn
tiếp lời: “Chúa phù hộ bà ấy. Đáng nhẽ bà ấy nên dời những con ngựa để
huấn luyện cho chúng tôi mới đúng, mà bà ấy có chịu nghe đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.