GIÓ MÙA HÈ - Trang 138

ngang. Hắn bất ngờ tiến đến miệng lỗ hổng rồi cúi đầu xuống nhìn cảnh
tượng bên trong.

Thế giới nhỏ bé của Rachel hiện giờ bát nháo hết cả. Bé Ace đang

chơi với một đống đồ hộp mua ở cửa hàng, hộp thịt lợn Van Camp với đậu,
một hộp súp hiệu Campbell và vài thứ mà Joseph cũng không xác định
được là gì, đống hộp nằm lăn lóc xung quanh thằng bé. Đằng sau cũng rải
rác nào là nồi, chảo, còn có Buddy và Cleveland đang đánh một giấc ngon
lành ở chính giữa đống lộn xộn đó. Caitlin và Rachel thì đang ngồi trên bàn
ăn tối, nhưng có vẻ hai người nói chuyện cười đùa nhiều hơn là tập trung
vào bữa ăn của mình.

“Xin chào, bữa tiệc này có dành cho khách không mời không nhỉ?”

“Joseph!” Caitlin đứng bật dậy khỏi ghế, mái tóc đỏ của chị rối bời,

má hơi hồng lên. “Em muộn giờ ăn tối rồi đấy. Bọn chị không nghĩ em đi
lâu như thế.”

Rachel đứng dậy chậm hơn một chút, đỏ mặt khi bắt gặp cái nhìn của

Joseph. “Caitlin đến thăm”, cô nói, phẩy tay chỉ đống lộn xộn trên sàn nhà.
“Chúng tôi trò chuyện rất vui vẻ.”

“Tôi thấy rồi.” Joseph không thể phủ nhận. Trừ nét mệt mỏi thể hiện

qua quầng thâm dưới mắt, Rachel nhìn rạng rỡ hẳn lên vì vui mừng. Hắn
cũng đắc chí vì biết mình góp phần không nhỏ vào việc tạo ra bữa tiệc này,
bằng cách khuyến khích Caitlin tới thăm. “Thật mừng vì cô thích cuộc
viếng thăm này.”

“Darby thế nào rồi?”, cô lo lắng hỏi, nét lo âu hiện rõ trong đôi mắt.

Joseph quyết định giấu cô việc Darby đang bị sốt nhẹ. Doc đã ghé qua

để kiểm tra và mặc dù ông nói cơn sốt có thể sẽ tệ hơn, nhưng cũng nhấn
mạnh điều này hoàn toàn nằm trong dự đoán. Khi một viên đạn xâm nhập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.