GIÓ MÙA HÈ - Trang 260

Giọng bà Amanda nhỏ hơn nên không thể lọt qua mấy bức tường. Hai

anh em họ chỉ nghe thấy vài âm thanh rì rầm khó xác định.

“Mấy chục năm nay tôi cứ nghĩ em không có tình cảm với tôi chứ!”

Lại một tràng âm thanh rì rầm nữa.

“Chỉ vì thế thôi sao? Mẹ nó, Amanda Grace, em nghĩ gì vậy hả?

Chuyện em có con đối với tôi chẳng ảnh hưởng gì. Ngày đó tôi yêu em, bây
giờ tôi vẫn yêu em, đầu óc tôi giờ chẳng nghĩ được gì khác ngoài bao nhiêu
năm đã bị chúng ta lãng phí.”

Cửa trước bật mở rồi David bước vào nhà bếp.

“Em có đủ cà phê để phục vụ anh một cốc không?”, David hỏi.

Esa nhanh nhảu đứng dậy và nói, “Chắc chắn rồi. Anh vào đây ngồi

đi, chuyện đang đến hồi gay cấn”.

Giọng nói của Darby lại vang lên. “Quá già ư? Em nói cái quái gì vậy.

Lần này anh sẽ không chấp nhận câu trả lời không của em đâu. Chừng nào
anh đứng dậy được khỏi giường, anh sẽ cưới em làm vợ và đây là lời cuối
cùng mà anh muốn nói về chủ đề này.”

Joseph cười tinh quái. “Chuông nhà thờ lại sắp vang vọng khắp thị

trấn No Name rồi đây.”

“Chúng ta có cái chuông nhà thờ nào đâu”, Esa chỉnh hắn.

“Vậy thì tất cả sẽ rung lục lạc bò”, Joseph đáp lại. “Bọn họ đã phải

chờ lâu như thế mới có thể ở bên nhau, vậy thì chắc chắn phải chuẩn bị thứ
gì đó đặc biệt để kỷ niệm chứ.”

David đẩy vành mũ cao bồi lên để quan sát anh trai mình, “Anh bị mất

trí rồi hả? Rất có thể người phụ nữ đó chính là kẻ giết người hàng loạt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.