GIÓ MÙA HÈ - Trang 266

“Sẽ không có cách giải quyết nào cả.” Môi cô run run khi nói. “Ngày

hôm nay tôi thực sự rất cô đơn, khi cả anh và Buddy đều không có ở đây
ấy. Nó khiến tôi nhận ra cả hai sẽ sớm ra đi và tôi sẽ lại bị bỏ rơi ở đây một
mình.”

Mũi dao trong tim Joseph xoáy sâu hơn.

“Anh thấy chưa? Tôi đã bảo điều này thật ngu ngốc mà. Tôi đã sống

một mình trong này suốt mấy năm trời, sẽ chẳng có gì khác với trước kia
cả. Tôi cũng không hiểu tại sao bỗng dưng mình lại khiếp sợ nó như thế.”

Joseph có thể dễ dàng hiểu được. Là hắn đã bước vào thế giới của cô

và làm rối tung nó lên cùng với một con chó nhắng nhít, nhiều chuyện,
những vị khách đến dùng bữa tối, một đứa bé đáng yêu, các ván poker và
mấy mẩu chuyện đọc to mỗi tối nữa. Mà thực chất, Rachel cũng không phải
là một người ngay từ đầu đã sống cách ly với thế giới bên ngoài. Bởi vì quá
sợ hãi nên cô mới buộc phải lựa chọn kiểu sống như hiện tại. Mấy ngày
qua, cô đã quen với cuộc sống có sự hiện diện của người khác, thế nên, việc
quay trở lại sống như trước kia chắc chắn sẽ khó khăn đối với cô.

Joseph đỡ lấy chiếc cằm nhỏ nhắn của cô và nâng nó lên, khiến tầm

mắt cô hướng vào hắn. “Vậy là cô đang nghĩ nếu tôi và Buddy đi, chúng tôi
sẽ không bao giờ quay trở lại?”

“Có lý do gì khiến các anh muốn quay trở lại chứ? Nếu là tôi, tôi sẽ ra

đi và không bao giờ về lại đây nữa.”

Sự thật là cô muốn đi nhưng lại không dám rời khỏi đây còn khiến hắn

đau lòng hơn nhiều.

“Ít nhất thì tôi sẽ quay lại để thưởng thức những món ngon do cô nấu.

Tôi cũng rất vui khi có cô bầu bạn. Hơn nữa, cô có biết chỗ này gần trang
trại của tôi đến thế nào không hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.