GIÓ MÙA HÈ - Trang 282

“Kiểu gì thì cô ấy cũng sẽ mang theo cả đống đồ thời trang linh tinh

đến. Nội dung mấy cuốn tạp chí số gần đây toàn những thứ vớ vẩn.”

Tim Rachel lại rộn lên lần nữa. Sống như hiện tại cô cũng chẳng cần

thiết phải để ý đến thời trang và cũng không nghĩ ra được ý tưởng nào có
vẻ hợp thời cả. Nhưng kể cả như thế, phần nào đó trong cô vẫn khao khát
bản thân mình trông ưa nhìn một chút. Nhất là khi có Joseph ở đây. Cô
muốn hắn, cô bỏ dở ý nghĩ, không thể tin được chính cô lại có lúc mơ
tưởng những điều như thế này. Cô khao khát hắn muốn có cô.

Joseph bắt gặp ánh mắt của Rachel và nháy mắt với cô một cái. “Bữa

trưa ngon tuyệt, Rachel. Những ngón tay cô như có phép màu ấy.”

Nhớ lại cảm giác mỗi khi hắn chạm vào cô, Rachel thầm nghĩ, chính

hắn mới là người có phép thuật thực thụ.

“Ngon thật đấy”, Ace tán thành. “Cảm ơn vì đã chiêu đãi tôi một bữa

tuyệt vời.”

“Đó là việc ít nhất tôi nên làm cho các anh mà”, Rachel chân thành

nói, cố gắng xua đuổi ý nghĩ kia ra khỏi đầu và tập trung vào chủ đề hiện
tại. Ace đã dành mấy buổi chiều chỉ để qua đây canh gác cho cô, đoán
chừng còn nhiều hơn thời gian anh ở nhà mình và cô biết anh còn có cả một
trang trại để lo lắng nữa. Mà còn cả Esa, đáng nhẽ cậu ấy giờ đang làm ở
chỗ của Ace, chứ chẳng phải quanh quẩn suốt ngày chăm sóc cho Darby.
“Tôi rất biết ơn vì anh đã dành thời gian quý giá ở trang trại để đến đây.
Cảm ơn anh nhiều lắm.”

“Nghe thấy chưa?”, Ace đảo mắt nhìn cậu em. “Vẫn có người đánh

giá cao anh và đủ tử tế để nói câu cảm ơn đấy.”

Joseph nuốt một miếng rồi cười toe toét. “Anh đã làm gì để em phải

cảm ơn chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.