GIÓ MÙA HÈ - Trang 284

Joseph bật lên một tiếng chửi thề, trong khi lao đi tìm chỗ trú ẩn và vội

vã nhảy xuống ngựa ngay sau David. Jeb Pritchard đang nhắm bắn bọn họ.
Lúc Joseph xác định được chuyện đang xảy ra cũng là lúc một viên đạn
khác cày xuống mặt đất ngay trước mũi hắn. Không phải súng săn. Thằng
cha khốn khiếp này hôm nay dùng một khẩu súng trường.

“Anh không sao chứ?”, David gọi lớn từ đằng sau một tảng đá.

Joseph cúi sát mặt xuống đất, hắn tìm được nơi trú ẩn đằng sau một

bụi cây. “Anh ổn”, hắn hét lên trả lời. “Nhưng anh cần thứ gì đó tốt hơn để
tránh đạn.” Rồi hắn bò sang bên để nấp đằng sau một khúc gỗ. Khi cảm
giác đã được che chắn phần nào, hắn mới rút khẩu Colt ra, mẹ kiếp, giá mà
hắn có một khẩu súng trường ở đây thì tốt. Nhưng đâu có may mắn như
vậy. Vũ khí của hắn vẫn còn ở bên yên ngựa, mà Obie cũng là một con vật
thông minh không kém gì hắn, nó đã sớm phi nước đại đến trốn đằng sau
mấy cái cây rồi. “Thằng cha này bị bệnh gì không biết?”

Ngay sau câu hỏi của Joseph, Jeb hét lớn, “Chúng mày không được

phép tiến vào đất của tao, lũ khốn kiếp vênh váo. Nếu không cứ nhìn thấy
mặt đứa nào trong chúng mày là tao bắn!”.

David ném cho Joseph một cái nhìn ngơ ngác. “Gã khốn đó bị sao

vậy? Vì Chúa, em là người đại diện pháp luật, ông ta không thể bắn người
đi thực thi luật pháp được.”

“Anh thấy lão dám làm thật đấy.” Joseph phủi bụi bám trên hai mắt.

“Lão già này không giỏi đến mức có thể nhắm trúng ngay trước mũi anh
chỉ một inch để cảnh cáo thôi đâu. Anh nghĩ hắn chỉ không may bắn trượt.”

David kiểm tra số đạn trong khẩu súng của mình.

“Làm gì vậy?”, Joseph hét lớn. “Khẩu súng đó chẳng bắn xa thế được

đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.