GIÓ MÙA HÈ - Trang 280

chúng khép lại, Joseph thấy thế cũng tạm ổn cho đến khi họ khiêng được
thứ của nợ trên vai vào trong phòng ăn. Rachel không hay biết thì sẽ không
việc gì, hơn nữa, hắn cũng sẽ quay lại khóa cửa ngay khi họ xong việc.

Rachel gần như nhảy dựng lên khi nghe thấy tiếng động chói tai vọng

lại từ phòng ăn bên cạnh, cú va chạm khiến sàn nhà bếp rung lên một chập.
Cô quay ngoắt lại, nhìn chăm chăm về phía cánh cổng tò vò.

“Rachel?”, Joseph gọi lớn. “Đừng bắn nhé. Là tôi và Ace ở ngoài này

cùng với cánh cửa mới cho cô. Đến lúc mở cửa rồi. Tôi cần phải lắp nó vào
cánh cổng vòm.”

Đầu óc Rachel choáng váng. Vậy trong khi hắn lắp cánh cửa thì cái gì

sẽ che chắn cho cô? Không gì cả, cô đoán vậy, cái ý nghĩ đáng sợ làm tim
cô như bị ai đó siết chặt. Mặc dù vậy, cô vẫn thu hết can đảm đi đến nhấc
thanh gỗ chặn, mở cánh cửa tạm bợ bên trong, rồi nhanh chóng mở khóa
chấn song sắt. Xong việc, cô vội vã trốn vào trong toa-lét.

Cô còn chưa kéo xong cánh cửa nhà tắm đã tàn tã để che đi lối vào thì

Joseph nói với lại, “Nào cô gái, cô đang được an toàn tuyệt đối mà. Ace
còn giỏi dùng súng hơn cả tôi ấy chứ. Cô nghĩ hai chúng tôi sẽ để cho kẻ
nào đó lẻn vào nhà bếp ngay trước mũi mình hả?”.

Rachel nhích cánh cửa sang một bên để có thể ngó ra ngoài. Hai người

đàn ông đang tìm cách lắp cánh cửa mới vào đúng vị trí của nó, nhìn thấy
cánh cửa khiến cô bình tĩnh phần nào. Nó phải dày ít nhất bốn inch và nặng
đến mức cả Joseph và Ace đều phải gồng mình hết cỡ mới di chuyển được.
“Lạy Chúa, Joseph, nó thật đẹp.”

Câu nói khiến Ace phải bật cười. “Đẹp hả? Cánh cửa này phải nói là

đồ sộ mới đúng, tôi chỉ có thể nhận xét như thế được thôi.”

“Ý anh là gì? Rằng tác phẩm của em quá sơ sài hả?”, Joseph hỏi vặn

lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.