GIÓ MÙA HÈ - Trang 278

“Khi đánh giá một người đàn ông, hãy đánh giá một cách toàn diện”,

Joseph tiếp tục.

“Tôi vẫn đang cố đây. Nhưng quả thực là từ nãy tới giờ tôi vẫn chưa

thấy có gì mấy để mà đánh giá.”

Joseph cười lớn. Hắn thích cá tính thẳng thắn của cô. Như thế, ít nhất

khi hắn lỡ nói gì đó ngớ ngẩn thì cô cũng có thể thông cảm được. “Vậy hãy
tập trung mà nghe câu này nhé, cô gái. Nếu định nói thật những điều mình
đang nghĩ, phải chắc chắn rằng cô đang cưỡi một con ngựa cực kỳ nhanh.”

Cô lại cười khúc khích lần nữa. Và thế là, Joseph nhìn chằm chằm

cánh cửa. Trong không khí chơi vơi của buổi sáng lúc gần trưa, cánh cửa
vang lên một tiếng kẽo kẹt rồi hé mở thêm một chút.

Một vệt nắng lướt qua khuôn mặt Rachel lần đầu tiên trong suốt năm

năm dài. Hắn thật biết ơn Bubba White. Lần tới nếu có con bò cái nào
không qua khỏi lần vượt cạn ở Eden, hắn nhất định sẽ mang tặng gia đình
người thợ rèn chút thịt bò, để cảm ơn vì những gì họ đã làm cho Rachel.

Dù sao thì, không phải lúc nào một gã thợ rèn chỉ với một cái đe cũng

có thể làm nên điều kỳ diệu như vậy.

Bởi đã hứa với David rằng hai anh em sẽ đi cùng đến chỗ nhà

Pritchard vào buổi chiều, Joseph phải làm cho xong phần gia cố cho cánh
cổng vòm rồi mới vào ăn trưa. Vừa lúc hắn hoàn tất công đoạn chà nhám
cho cánh cửa bằng gỗ dày thì Ace cũng đến để thay hắn canh gác.

“Chào, anh trai!”, Joseph gọi. “Vừa lúc em cần một mượn một bờ vai

rắn chắc, giúp em khiêng cái này vào trong nhà được không?”

Ace xuống ngựa, rồi bước tới quan sát cánh cửa bằng gỗ mới. “Trời

đất. Em sẽ chẳng thể nào nhét được thứ này qua ô cửa sổ đó đâu, Joseph.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.